Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kết cục cuối cùng, không cần nói cũng biết. Hơn mười người vẫn tiếp tục thua cuộc.

Trong lòng mọi người đã hoang mang đến cực điểm, từ lúc nào mà một cô tiểu thư yếu đuối lại trở nên mạnh mẽ như vậy.

“Sao rồi, cảm nhận được mùi vị gì chưa?”

Tần Tiểu Manh vẫn duy trì khí thế ngầu đét kia, rất đắc ý hỏi.

“Cảm nhận được rồi, cảm nhận được rồi”.

“Cô chủ từ khi nào cô lại trở nên lợi hại như vậy, mẹ nó, mệt quá, đau chết ông đây rồi”.

“Vi diệu, quá vi diệu rồi”.

Mọi người đều than trời oán đất, lần này thực sự bại trong tay Tần Tiểu Manh, mấy ngày không gặp cô ấy lại trở nên mạnh như vậy, đây là sử dụng chất kích thích sao?

“Cảm nhận được là tốt rồi, lần sau nếu còn dám chế giễu bà cô đây, bà cô này sẽ đánh gãy sạch răng các người!”

Tần Tiểu Manh nghe vậy, vẻ mặt kiêu ngạo nói.

“Không cười, không cười, không cười nữa”.

Tất cả mọi người đều muốn khóc rồi.

“Được rồi, tiểu thư tôi luyện thêm một lát, đi nhận thưởng của mấy người đi, còn nữa tiền thuốc men cứ để công ty chi trả”.

Tần Tiểu Manh nghe vậy chỉ thản nhiên nói. Kỳ thật cô cũng không xuống tay quá mạnh, vết thương của những người này chỉ là vết thương nhẹ thôi.

“Cảm ơn cô chủ”.

“Cô chủ đúng thật tốt bụng”.

“Ai ya, đau quá đi thôi”.

Mọi người nghe thấy vậy đều đáp lại. Tần Tiểu Manh thấy một màn này cũng khá hài lòng, không cần tốn nhiều công sức vẫn đánh bại nhiều người như vậy, đây là chuyện trước kia cô ấy có nghĩ cũng không dám nghĩ đến.

Xem ra sự tiến bộ của chính mình thật sự thể hiện quá rõ rồi.

“Chú thấy sao, cũng được chứ?”

Tần Tiểu Manh đi đến bên cạnh Long Thiên Tiếu, cười ha ha, nói xong lại uống một ngụm nước.

“Cũng tạm, nếu như trong đám lơ mơ đó thì cũng đủ rồi, ở thành phố Lâm Giang có thể tự bảo vệ mình”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ thản nhiên nói.

“Cái gì mà trong thành phố Lâm Giang cũng đủ bảo vệ mình? Ra khỏi thành phố Lâm Giang thì sao, chẳng lẽ không thể tự bảo vệ mình sao?”

Tần Tiểu Manh ngây ngô hỏi lại.

“Người giỏi có người giỏi hơn, núi cao còn có núi cao hơn, trên thế giới này ngoại trừ chú thì vẫn còn rất nhiều cao thủ, những cao thủ đó đều trên cơ cháu”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ thản nhiên nói.

“Vậy được rồi, cháu cảm thấy công phu này luyện đến bây giờ cũng xem như đạt đến giới hạn cao nhất rồi đúng không?”

Tần Tiểu Manh lại hỏi.

“Không đâu, đây là một môn võ có thể khiến cháu trở thành cao thủ giỏi nhất thế giới”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ thản nhiên nói.

“Lợi hại như vậy sao?”

Tần Tiểu Manh nghe vậy, có chút kinh hô, lúc này Long Thiên Tiếu đã rời đi rồi.

Anh vừa mới trở về văn phòng, điện thoại di động đã vang lên, là Lâm Hi gọi đến.

“Có chuyện gì?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Anh cả, đã tra ra chủ mưu phía sau rồi, là nhà họ Vương ở thành phố Lâm Giang, người phát đi nhiệm vụ chính là quản gia nhà Vương Tùng Lâm, chủ bất động sản Quang Huy, tên là lão Nghê”.

Lâm Hi khi nói chuyện đều trực tiếp như vậy, sau khi điện thoại được kết nối, nói thẳng vào vấn đề.

“Nhà họ Vương có bối cảnh thế nào”.

Long Thiên Tiếu nghịch chiếc bật lửa trong tay, hỏi.

“Nhà họ Vương là một trong ba gia tộc lớn nhất thành phố Lâm Giang. Thành phố Lâm Giang có ba đại gia tộc, một gia tộc lớn nhất chính là nhà họ Tần. Nhà họ Vương này xếp thứ ba trong số đó, ở thành phố Lâm Giang có năng lực nhất định, sản nghiệp trong gia tộc rất nhiều, các ngành nghề đều tham gia. Vương Tùng Lâm là họ hàng chi thứ, theo lý mà nói ông ta không có tư cách vào nền tảng K để phát đi nhiệm vụ”.

Lâm Hi đơn giản giới thiệu qua.

“Chuyện này, cô xem giao cho Trần Hướng Thiên xử lý thế nào, nhà họ Vương tuy rằng có trọng lượng nhất định, nhưng với thực lực của Vương Tùng Lâm, không hẳn khiến chúng ta không dám động đến nhà họ Vương chứ?”

Long Thiên Tiếu dừng lại một chút sau đó nói.

“Việc này trên thực tế sẽ do Trần Hướng Thiên lo liệu, sự tồn tại của ông ta ở thành phố Lâm Giang là có một không hai, không thể trực tiếp kết liễu nhà họ Vương nhưng để cho nhà họ Vương nghe lời, khiến nhà họ Vương chịu trừng phạt quả thực vẫn rất dễ dàng”.

Lâm Hi nghe vậy đáp lại.

“Thứ tôi muốn không chỉ có vậy. Dẫn sói vào nhà ắt phải nhận trừng phạt thích đáng, lần này tội phản quốc không thể tha thứ”.

Long Thiên Tiếu nói với ngữ khí lạnh lùng.

“Vương Tùng Lâm đối với nhà họ Vương mà nói chỉ là vai diễn nhỏ. Ông ta có thể thông qua cấp cao của gia tộc họ Vương có được quyền truy cập vào nền tảng K, làm ra những chuyện như vậy, nhà họ Vương không tránh khỏi liên quan. Tôi cảm thấy nhà họ Vương không thể nào bảo vệ Vương Tùng Lâm mãi. Tội danh dẫn sói vào nhà, phản quốc một khi được phơi bày sẽ khiến đám đông tức giận. Công chúng phẫn nộ, nếu như nhà họ Vương còn muốn tiếp tục ở lại thành phố Lâm Giang bọn họ không thể để mất lòng số đông, tôi đoán dưới áp lực đó họ sẽ bỏ xe giữ tướng. Hơn nữa trên thực tế Vương Tùng Lâm căn bản cũng không phải con xe, cùng lắm chỉ là con tốt qua sông thôi”.

Lâm Hi lại chậm rãi nói, đơn giản phân tích sự tình một lượt.

“Vậy thì giao cho Trần Hướng Thiên làm đi, cô liên lạc với ông ta. Ông ta bây giờ đã biết thân phận của cô chưa?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng hỏi.

“Ông ta vẫn chưa biết. Nhưng tôi có cách để ông ta làm việc cho tôi ngay cả khi chưa biết được thân phận”, Lâm Hi đáp.

“Cụ thể thế nào cô tự mình xử lý, đến lúc đó báo cho tôi biết kết quả là được”, Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ thản nhiên nói.

“Tôi hiểu rồi”.

Lâm Hi đáp, sau khi bàn giao xong công việc, Long Thiên Tiếu tắt điện thoại, ăn cơm trưa xong, Long Thiên Tiếu trở về văn phòng nghỉ ngơi, tối hôm qua vốn dĩ đã không ngủ được nhiều, hiện giờ nhắm mắt ngủ đã ngủ đến ba bốn giờ chiều.

Buổi chiều hôm nay, Tần Tiểu Manh và Lục Thanh Dao đang tập luyện ở phòng huấn luyện, những thứ Long Thiên Tiếu dạy cho họ, đủ để bọn họ phải mất một thời gian dài mới tiêu hóa được.

Nhìn thấy thời gian cũng muộn rồi, anh phải đi đón Cố Tuyết Cầm tan ca và Long Tiểu Tịch tan học.

Đợi đến sau giờ cơm tối, Trần Hướng Thiên gọi điện thoại tới.

“Có chuyện gì sao?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Cậu Long, chủ mưu sau chuyện kia đã điều tra ra rồi. Bên trên vô cùng coi trọng chuyện này, bảo tôi phải xử lý nghiêm ngặt. Tôi nhận được thông báo của bên trên lập tức đến nhà họ Vương bắt người”.

Sau khi nhận điện thoại, ông ta có chút sốt ruột nói.

“Ừm, sau đó thì sao?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

“Người cũng bắt rồi, nhưng nhà họ Vương có một yêu cầu, tỏ vẻ muốn gặp cậu, muốn giải thích với cậu về việc phát sinh mâu thuẫn với Vương Tùng Lâm, xem bộ dạng nhà họ Vương ý tứ đại khái chính là bỏ xe giữ tướng, bọn họ cũng không để cậu được yên”.

Trần Hướng Thiên lại nói.

“Bọn họ không xứng”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ thản nhiên nói.

“Tôi cũng nghĩ như vậy cho nên từ chối rồi. Nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn muốn gọi điện thoại nói với cậu một tiếng. Dựa theo tính cách nhà họ Vương, bọn họ muốn làm chuyện gì chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua. Bọn họ nhất định sẽ tìm cách khác để làm phiền cậu”.

Trần Hướng Thiên có chút lo lắng nói.

“Vậy phải xem bọn họ làm phiền tôi thế nào. Nếu bọn họ không thức thời, tôi sẽ khiến họ phải trả giá đắt”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ dùng ngữ khí thản nhiên nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK