Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thưa anh, anh chắc chứ? Hôm nay chỉ có 2 độ C, cảm giác khá lạnh”.

Phục vụ nghe thấy thế, mông lung nói, thời tiết tương đối lạnh, vậy mà còn muốn bật quạt?

“Thôi, thôi, thật ra tôi cũng không nóng lắm, không cần bật quạt đâu”.

Cố Hiểu Huy có chút xấu hổ nói.

“Sao không cần, cần chứ. Cô thấy chưa, trán bạn tôi đổ mồ hôi rồi, người trẻ tuổi, nhiệt lượng lớn, cô mau lấy một chiếc quạt tới đây đi”.

Long Thiên Tiếu khẽ cau mày, khăng khăng nói. Nhân viên phục vụ thấy trán của Cố Hiểu Huy, quả thật đổ rất nhiều mồ hôi, lạ thật đó, trời lạnh như thế mà vẫn có người nóng chảy mồ hôi.

“Thưa anh, cái này...”

Phục vụ vẫn có chút do dự.

“Bạn tôi anh ta không thiếu tiền, một giờ 300 tệ đủ chưa? Lấy cho tôi cây quạt gió mạnh nhất thổi thẳng vào anh ta nhé”.

Long Thiên Tiếu lại nói.

“Vậy được rồi, anh vui lòng đợi một chút”.

Phục vụ cạn lời, có tiền nói cái gì cũng dễ. Có tiền liền tùy hứng, ai kêu người ta có tiền chứ, một giờ 300 tệ, không kiếm ở đây thì kiếm ở đâu?

Cố Hiểu Huy nghe vậy, có nỗi khổ mà không nói ra được. Long Thiên Tiếu đang nắm quyền điều khiển sao? Còn có, phục vụ kiểu gì thế, có cần ham tiền như vậy không, thấy tiền là sáng mắt lên. Trong lòng Cố Hiểu Huy thầm mắng.

Không lâu sau, cuối cùng phục vụ cũng trở lại, một cây quạt lớn chĩa thẳng vào Cố Hiểu Huy, thấy cây quạt lớn như vậy, anh ta vô cùng hoảng sợ.

“Vù vù vù”.

Một cơn gió mạnh ập đến, mạnh đến nỗi mặt của Cố Hiểu Huy bị biến dạng, không lâu sau, mặt anh ta liền tái nhợt, không ngừng run rẩy, thật ra anh ta đang là một bệnh nhân, ok! Cả người còn quấn đầy băng gạt, anh ta cảm thấy mình quá mệt mỏi.

“Cái đó, tôi thấy cũng ổn rồi, tắt quạt đi!”

Một lúc sau, Cố Hiểu Huy vội vàng kêu lên, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh ta cảm thấy mình sẽ phát bệnh mất. Chỉ là nghe được lời này, Cố Tuyết Cầm có chút không vui.

“Tắt cái gì, nếu tắt quạt, ký hợp đồng kiểu gì?”

Cố Tuyết Cầm mất hết hứng thú nói.

“Bật quạt có liên quan gì đến việc kí hợp đồng?”

Cố Hiểu Huy buồn bực nói, rốt cuộc người phụ nữ hèn hạ này muốn làm trò gì?

“Cô ấy nói có là có, không có cũng phải có”.

Long Thiên Tiếu nhìn Cố Hiểu Huy bằng ánh mắt lạnh lùng, thản nhiên nói. Chỉ là trong mắt anh có một tia cảnh cáo, khiến Cố Hiểu Huy rùng mình.

“Tôi cảm thấy vẫn hơi nóng, đừng tắt nữa!”

Cố Hiểu Huy nói, nhưng bây giờ anh ta trông như thế này, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng đã quá lạnh, bị gió thổi lung lay sắp đổ.

Quạt thổi vào mặt, anh ta cảm thấy như bị dao cắt, từng lưỡi dao đâm vào mặt anh ta, vô cùng đau đớn.

“Vậy tôi đọc tiếp đây”.

Cố Tuyết Cầm lại vùi đầu xem hợp đồng, xem rất cẩn thận và tỉ mỉ. Lúc này, một giờ đồng hồ đã trôi qua.

Cố Hiểu Huy ngồi trước quạt, anh ta không ngừng hắt xì hơi, cơ thể vốn đã bị thương, gió cứ thổi như vậy, chẳng mấy mà anh ta cảm lạnh mất.

30 phút nữa lại trôi qua, cuối cùng Cố Tuyết Cầm cũng đóng hợp đồng lại.

“Phục vụ, phục vụ, tắt quạt đi, mau!”

Cố Hiểu Huy thấy Cố Tuyết Cầm cuối cùng cũng đã đọc xong, anh ta vội vàng hét lên. Phục vụ liền bước tới tắt quạt.

“Thưa anh, ban nãy anh bật khoảng một giờ đồng hồ, theo thỏa thuận trước đó, khi thanh toán tiền, anh cần phải trả phí dịch vụ tương ứng”.

Phục vụ nhẹ nhàng nhắc nhở.

“Tiền không thành vấn đề, mấy trăm tệ có đáng là bao, mau lui xuống đi!”

Cố Hiểu Huy bực dọc nói, trong lòng anh ta đã ôm một bụng tức giận, bị kẻ vô dụng và người phụ nữ ti tiện này chơi xỏ, giờ phút này anh ta rất muốn khóc.

5 năm qua, mỗi khi gặp anh ta, kẻ vô tích sự này đều không dám ngẩng đầu lên, bây giờ lại dám gãi bẫy anh ta, quả thực là đáng ghét mà.

“Cái đó, cô xem xong chưa?”

Cố Hiểu Huy hỏi, sau khi tắt quạt, anh ta cảm thấy cơ thể mình đã ấm lên chút.

“Xong rồi”.

Cố Tuyết Cầm liếc nhìn Cố Hiểu Huy, sau đó nói.

“Vậy cô kí tên mình lên đó đi, sau khi kí xong, thỏa thuận giữa chúng ta sẽ có hiệu lực”.

Cố Hiểu Huy nói, trong lòng anh ta có chút mong đợi, cuối cùng giờ phút này cũng đến, chỉ cần người phụ nữ đê tiện này kí tên vào bản hợp đồng, mọi thứ đều nằm trong tay anh ta.

Người phụ nữ này đã làm nhiều chuyện như vậy, đoán chừng đến chết cũng không ngờ rằng, mình sẽ rơi vào cái hố này đúng không?

“Thỏa thuận có vấn đề, tôi không thể kí”.

Cố Tuyết Cầm nghe thấy thế, lắc đầu nói. Lời của cô vô hình trung đã phá vỡ mọi ảo tưởng đẹp đẽ trong đầu Cố Hiểu Huy, anh ta cảm thấy ban nãy mình vẫn ở thiên thường, giờ phút này liền rơi xuống địa ngục, sắc mặt khẽ thay đổi.

“Có ý gì? Tại sao? Cố Tuyết Cầm, cô chơi tôi à?”

Sau khi phản ứng lại, Cố Hiểu Huy lo lắng nói, trong lúc kích động, anh ta trực tiếp đứng dậy từ trên xe lăn.

“Không có ý gì cả, hợp đồng này có vấn đề, cho nên không thể kí, tôi đã nói rất rõ ràng”.

Cố Tuyết Cầm giơ hợp đồng lên, sau đó bình tĩnh nói.

“Rốt cuộc có vấn đề gì, cô nói có là có hả, Cố Tuyết Cầm, đây là thái độ hợp tác của cô sao?”

Cố Hiểu Huy vô cùng kích động nói.

“Cố Hiểu Huy, có thể đừng ngây thơ như vậy được không, anh nhất định muốn tôi vạch trần anh hả?”

Cố Tuyết Cầm nghe thấy thế, khóe miệng cô nhếch lên một đường cong châm biếm, cạn lời nói. Cô sớm đã biết Cố Hiểu Huy nhất định sẽ gài bẫy mình, chỉ là không ngờ rằng anh ta lại lập một cái bẫy ngu xuẩn và ngây thơ như vậy.

“Cố Tuyết Cầm, cô nói láo, sao bản hợp đồng này lại có vấn đề được? Tôi nghĩ là cô cố ý không hợp tác, cô quên trước đó mình đã nói với bà nội như thế nào sao? Bà đã đồng ý với các điều khoản mà cô đưa ra, cô bắt buộc phải kí bản hợp đồng này”.

Cố Hiểu Huy kích động nói, lúc này, trợ lý của anh ta ở bên ngoài cũng nghe thấy động tĩnh ở đây, sau đó liền đi vào.

“Cô Cố, bản hợp đồng này có vấn đề gì sao? Nếu có, tại sao cô Cố không trực tiếp chỉ ra?”

Nam trợ lý đi tới, khẽ cúi đầu, kính cẩn nói.

Bất luận là Cố Hiểu Huy hay là Cố Tuyết Cầm, trên danh nghĩa bọn họ đều chủ nhân của anh ta, hơn nữa, bây giờ Cố Hiểu Huy và Cố Tuyết Cầm đang tranh giành quyền lực, vẫn chưa xác định ai thắng ai thua!

“Tôi cho rằng các người sẽ có chiêu trò cao siêu như thế nào, nhưng sau khi xem xét cẩn thận, thủ đoạn của xác người quả thực đang xúc phạm chỉ số IQ của chúng tôi. Nếu đã yêu cầu chỉ rõ ra, tôi sẽ nói rõ với các người”.

Cố Tuyết Cầm cầm hợp đồng trong tay, nói bằng vẻ mặt giễu cợt. Nói đến nước này, sắc mặt của Cố Hiểu Huy và nam trợ lý đã có chút mất tự nhiên, lẽ nào người phụ nữ này thực sự có thể nhìn ra vấn đề trong bản hợp đồng sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK