Mục lục
Ông bố chiến thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy lời nói của bà cụ Cố, trong lòng Cố Hiểu Huy cũng cảm thấy ấm ức, bà nói Cố Tuyết Cầm là người khôn ngoan, ý là cháu không phải là người khôn ngoan hả?

“Cháu nghĩ ra ý tưởng tồi tệ này sao?”

Bà cụ Cố nhìn về phía Cố Hiểu Huy, chất vấn. Cách làm như vậy thật sự đang chọc mù mắt bà ta, thảo nào Cố Tuyết Cầm nói Cố Hiểu Huy sỉ nhục chỉ số IQ của mình, khi bà ta đọc hợp đồng, bà ta cũng cảm thấy IQ bị xúc phạm.

“Là là…”, nghe vậy, Cố Hiểu Huy ấp a ấp úng, liếc mắt nhìn trợ lí bên cạnh, trong đầu lóe lên một tia sáng, đối thoại đột nhiên thay đổi, anh ta nói: “Là Lương Giai- phó trưởng phòng pháp chế đã kêu cháu làm như vậy”.

Khi trợ lí bên cạnh thấy Cố Hiểu Huy nhìn vào mình, trong lòng anh ta cảm thấy không lành, anh ta biết Cố Hiểu Huy muốn đổ thừa, hơn nữa đối tượng bị đổ thừa có rất có khă năng là anh ta, khi anh ta nghe thấy cái tên mà Cố Hiểu Huy bật ra không phải là mình, cuối cùng anh ta cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lương Giai là phó trưởng phòng pháp chế, căn bản không có tham gia vào việc soạn hợp đồng lần này, trợ lí của Cố Hiểu Huy cảm thấy buồn thay cho Lương Giai.

Thật đúng là đang yên đang lành mắc vạ vào người.

“Lương Giai? Lương Giai là người của cháu? Cấp dưới cháu có người ngu xuẩn như vậy sao?”

Nghe thấy vậy, bà cụ Cố có chút khó tin nói, phó trưởng phòng pháp chế mà lại đưa ra một chủ kiến tồi tệ như này, làm ăn kiểu gì thế?

“Trước đây, Lương Giai là người của Cố Tuyết Cầm, cô ta nói rằng khi kí hợp đồng, Cố Tuyết Cầm không bao giờ đọc, cô ta nói mình rất hiểu Cố Tuyết Cầm, cho nên mới soạn ra một bản hợp đồng như vậy, muốn đưa Cố Tuyết Cầm vào tròng”.

Lúc này, Cố Hiểu Huy vội vàng giải thích, anh ta tuyệt đối không thể nhận lỗi, là 3% lợi nhuận đó, chưa kể anh ta có gánh được lỗi hay không, gây ra tổn thất lớn như vậy, người trong gia tộc sẽ chửi bới anh ta.

“Cháu nói thật sao?”

Nghe thấy vậy, bà cụ Cố có chút khó tin nói.

“Đương nhiên là thật rồi. Thực ra, chuyện này cũng không trách người khác được, đều trách cháu dễ dàng tin lời Lương Giai, gây ra tổn thất cho gia tộc, là cháu đáng chết”.

Cố Hiểu Huy cắn răng nói, đám người nghe vậy, cũng tôi một câu anh một câu, bọn họ vẫn còn nghi ngờ về điều này.

“Cháu chứng minh kiểu gì?”

Bà cụ Cố hỏi.

“Trợ lý của cháu có thể chứng minh, khi soạn hợp đồng, cậu ta có ở đó”.

Cố Hiểu Huy liếc nhìn trợ lí bên cạnh, sau đó nói.

“Thưa bà, sự tình quả thật giống như lời cậu chủ nói. Lúc đó, tôi cũng nói với cậu chủ rằng kế hoạch này không đáng tin, nhưng Lương Giai đó vẫn khăng khăng thuyết phục cậu chủ, cuối cùng đành phải đồng ý. Không ngờ Lương Giai này lại gài bẫy chúng ta”.

Trợ lí căng thẳng nói, nghe thấy vậy, bà cụ Cố nửa tin nửa ngờ, liếc nhìn hai người, trong lòng không có quyết định.

Đám người nghe xong, tiếng bàn tán cũng ngớt đi.

“Không ngờ Cố Tuyết Cầm còn có quân cờ ngầm trong nhà họ Cố chúng ta”.

“Cố Tuyết Cầm này thật nham hiểm, tính kế với cả người của chúng ta, thật đúng là!”

“Hóa ra không phải là chúng ta quá kém cỏi, mà là đối thủ quá xảo quyệt”.

“Đúng thế đúng thế, người phụ nữ này quá gian xảo, sau này phải đề phòng cô ta”.

Đám người đó tôi một câu anh một câu, trọng tâm câu chuyện cuối cùng cũng chuyển từ Cố Hiểu Huy sang người khác, trong lòng Cố Hiểu Huy thầm thở phào nhẹ nhõm, sở dĩ anh ta có thể ngồi vững ở vị trí hiện tại là bởi vì có sự ủng hộ của bà cụ Cố.

Nếu bà cụ không tin anh ta nữa, vậy thì, anh ta xong đời rồi.

“Đã như thế, Lương Giai này, cháu nên xử lí ổn thỏa đi. Người như vậy, lẽ nào cháu vẫn định giữ lại ở bên cạnh sao?”

Lúc này, bà cụ Cố nói.

“Bà nội yên tâm, cháu nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng cho Lương Giai này”.

Cố Hiểu Huy hùng hồn nói, vỗ ngực cam đoan.

“Sự tình đến mức nào, cháu tự biết rõ. Không nên làm những chuyện mà cháu không thể kiểm soát, làm việc phải chu toàn, có hiểu chưa?”

Bà cụ Cố liếc nhìn Cố Hiểu Huy, sau đó nói.

“Cháu hiểu rồi, thưa bà”.

“Ừm, chuyện lần này là bài học dành cho cháu, cháu phải tiếp thu, phải suy xét lại, nếu không cháu sẽ không bao giờ có thể đánh bại Cố Tuyết Cầm”.

Nghe thấy vậy, bà cụ Cố khẽ gật đầu nói.

“Bà nội dạy phải”.

Cố Hiểu Huy nói.

“Những công việc khác của gia tộc, vẫn do cháu phụ trách. Giải tán, ai phải làm gì thì làm đi!”

Bà cụ Cố liếc nhìn đám người rồi nói. Nói xong, bà ta liền rời khỏi trước, nghe thấy vậy, đám người kia cũng rời đi.

Thấy mọi người rời đi, cuối cùng Cố Hiểu Huy cũng thở phào một hơi, trót lọt rồi.

“Cậu chủ, Lương Giai sẽ nhận sao? Cô ta không tham gia vào việc soạn hợp đồng, cô ta vốn dĩ là phó trưởng phòng pháp chế, nhưng sau đó bị giáng chức xuống phó quản lý tổ hai phòng pháp chế, bởi vì nguyên nhân là người của Cố Tuyết Cầm. Cậu chủ chưa bao giờ dùng cô ta”.

Lúc này, trợ lí bên cạnh Cố Hiểu Huy có hơi lo lắng nói.

“Lúc này, cô ta không gánh lỗi thì ai gánh chứ, tôi nuôi cô ta nhiều năm như vậy là vì cái gì?”

Cố Hiểu Huy nói với vẻ đương nhiên.

“Nhưng…”

Nam trợ lí cứng họng, như vậy cũng có thể sao? Anh ta một lần nữa thương tiếc thay cho Lương Giai, tự dưng bị mắc vạ vào thân.

“Đừng nhưng nhị nữa, tùy ý viện một cái cớ, nói cô ta làm việc sơ suất, khai trừ cô ta là được, có gì khó chứ”.

Cố Hiểu Huy thiếu kiên nhẫn nói. Tập đoàn Cố Thị là doanh nghiệp nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, ban đầu khi Cố Tuyết Cầm còn ở đó, thực lực của bộ phận pháp lý rất lớn mạnh, nhưng sau khi Cố Tuyết Cầm hạ bệ, có người bị cách chức, có người bị giáng chức, Lương Giai này, tình hình khá hơn chút, chỉ bị giáng chức.

Nhưng với tư cách là phó quản lý tổ hai, suy cho cùng cô ta chỉ là vật trang trí mà thôi, bởi vì ban đầu ở phòng pháp chế, hoàn toàn không có chức vụ phó quản lý tổ hai, tổ một và tổ ba mới có.

Đây là vị trí trống mà Cố Hiểu Huy đặt ra, không có chút thẩm quyền nào cả.

Nói xong những lời này, trợ lý liền đẩy Cố Hiểu Huy rời đi. Trong lòng Cố Hiểu Huy vô cùng căm ghét Cố Tuyết Cầm, dự án hợp tác với nhà họ Tần vốn dĩ là của anh ta, anh ta mới là tương lai của nhà họ Cố, người phụ nữ hèn hạ này dựa vào đâu cướp dự án với anh ta?

Sau khi rời khỏi nhà họ Cố, Long Thiên Tiếu liền lái xe về nhà.

“Hôm nay biểu hiện của cô rất tốt”.

Trên đường về, Long Thiên Tiếu lái xe, mỉm cười nói với Cố Tiếu Cầm.

“Vậy sao?”

Nghe thấy thế, Cố Tuyết Cầm vui mừng nói, dường như nhận được sự công nhận của Long Thiên Tiếu là một chuyện khiến cô rất vui vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK