Mục lục
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy câu trả lời của mẹ Bùi, khóe miệng Bùi Nghiêu giật giật.

Không sai.

Câu trả lời này không sai chút nào.

Khúc Tích thấy Bùi Nghiêu cầm điện thoại nhìn ra ngoài cửa sổ, cô đứng dậy, đi dép lê đến phía sau anh: "Đã báo hết chưa?"


Bùi Nghiêu quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Khúc Tích, lòng anh mềm nhũn, không nói thật: "Ừ."

Khúc Tích: "Anh cũng báo cho bố mẹ em rồi à?"

Bùi Nghiêu: "Báo rồi."

Nói xong, Bùi Nghiêu ôm Khúc Tích vào lòng, hôn lên tóc cô: "Em có muốn ăn gì không? Anh ra ngoài mua cho em."

Khúc Tích ngẩng đầu lên: "Anh đói à? Anh muốn ăn gì? Em đặt đồ ăn ngoài nhé."

Bùi Nghiêu: "Không đặt đồ ăn ngoài, anh đi mua."

Khúc Tích khó hiểu nhìn Bùi Nghiêu, thấy anh có vẻ lảng tránh, cô dừng lại một chút, rồi mỉm cười: "Anh đi mua đồ ăn, em nấu cho anh mấy món sở trường nhé?"

Nhìn nụ cười của Khúc Tích, Bùi Nghiêu nuốt nước bọt: "Được."

Ra khỏi căn hộ của Khúc Tích, Bùi Nghiêu lái xe thẳng đến nhà họ Khúc.

Trên đường đi, Bùi Nghiêu nghĩ rất nhiều.

Ví như bố mẹ Khúc Tích không ưng thuận chuyện kết hôn vội vàng thì sao?

Hoặc nếu họ đưa ra những yêu cầu anh không thể đáp ứng thì sao?

Dù nghĩ trăm mối tơ vò, anh vẫn không thể nào dập tắt được khát khao cưới Khúc Tích làm vợ.

Nếu họ không đồng ý thì anh sẽ cầu xin.

Nếu đưa ra yêu cầu anh không thể đáp ứng, anh sẽ bán nhà bán cửa để đáp ứng.

Hơn nữa, anh quen biết bố mẹ Khúc Tích đã lâu, anh hiểu rõ tính cách của hai người, họ sẽ không làm khó anh, cho dù có làm khó thì cũng chỉ là muốn giữ thể diện cho Khúc Tích, sợ cô về nhà họ Bùi sẽ bị ức hiếp.

Đang suy nghĩ miên man, xe của Bùi Nghiêu đã đến nhà họ Khúc.

Xe dừng lại, Bùi Nghiêu tiến lên gõ cửa, một lúc sau, người giúp việc nhà họ Khúc ra mở cửa.

Thấy Bùi Nghiêu, người giúp việc cũng rất ngạc nhiên: "Bùi tổng, sao giờ này cậu lại đến đây, Tích Tích không ở đây, chắc con bé đang ở căn hộ."

Bùi Nghiêu nói: "Dì Lý, cháu không tìm Tích Tích, cháu tìm chú dì."


Người giúp việc nghe vậy vội vàng nhường đường: "À, vậy mau vào đi."

Nói xong, sợ Bùi Nghiêu hiểu lầm, bà cười nói: "Tôi còn tưởng cậu đến tìm Tích Tích."

Bùi Nghiêu cười đáp lại, không nói gì.

Được người giúp việc dẫn vào nhà, Bùi Nghiêu bước vào nhà họ Khúc.

Giờ này, mẹ Khúc Tích đã đi ngủ, chỉ có bố Khúc Tích đang ngồi xem tivi trong phòng khách.

Thấy Bùi Nghiêu bước vào, bố Khúc Tích ngẩng đầu lên, vẻ mặt cũng giống như người giúp việc vừa nãy.

Bùi Nghiêu gọi "Chú", rồi bước tới.

Bố vợ nhìn con rể, tuy đã đồng ý hôn sự của hai người, nhưng khi nhìn thấy Bùi Nghiêu, sắc mặt ông vẫn không được tốt lắm.

"Sao giờ này còn đến đây? Có chuyện gì sao?"

Bùi Nghiêu: "Chú, cháu muốn kết hôn với Tích Tích vào ngày mai."

Bố Khúc đang với tay lấy ấm trà định rót cho Bùi Nghiêu, lòng tự nhủ dù sao cũng là bậc trưởng bối, không nên làm khó con cháu. Nghe Bùi Nghiêu nói vậy, tay ông run lên, làm đổ cả chén trà, nước lênh láng trên bàn.

Bố Khúc Tích ngẩng đầu lên: "Hửm?"

Bùi Nghiêu chạm ánh mắt bố Khúc Tích, bỗng chột dạ, không dám đáp lời. Anh hít sâu một hơi rồi "bịch" một tiếng, quỳ xuống trước bàn trà.

Bố Khúc Tích liếc nhìn Bùi Nghiêu, mặt mày âm trầm, không nói gì.

Bùi Nghiêu thẳng lưng nói: "Bố, con muốn cưới Tích Tích về nhà, một ngày cũng không đợi được nữa, mong bố thành toàn cho con."

Bố Khúc Tích: "Ngày mai? Cậu đang đùa tôi à?"

Bùi Nghiêu: "Không, con nghiêm túc đấy."

Nói xong, mắt Bùi Nghiêu đỏ hoe: "Bố, nói thật với bố, hôm nay đã xảy ra một số chuyện, vượt quá sức chịu đựng của con, con không dám tưởng tượng nếu mất Tích Tích thì con sẽ sống ra sao…"

Bùi Nghiêu tâm trạng rối bời, nói năng lộn xộn.

Bố Khúc Tích không biết chuyện gì đã xảy ra, nhìn Bùi Nghiêu, sắc mặt ông càng thêm u ám.

Đúng lúc bố Khúc Tích định nổi giận thì trên lầu vang lên giọng của mẹ Khúc: "Tôi đồng ý."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK