Mục lục
Vưu Vật - Nhi Hỉ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người sống khép kín một khi buông thả, thường sẽ quyến rũ hơn những người vốn dĩ đã phóng túng.

Bất kể nam hay nữ.

Sầm Hảo nhìn Tần Trữ không nói gì, một lúc lâu sau, cô mới mấp máy môi: "Hình tượng lạnh lùng của anh đâu rồi?"

Tần Trữ cười nói: "Đàn ông đã kết hôn thì còn hình tượng lạnh lùng nào nữa?"


Sầm Hảo: "Không có sao?"

Tần Trữ: "Cũng có, nhưng chắc chắn là do không đủ yêu người phụ nữ anh ta cưới."

Thử hỏi có người đàn ông nào sau khi thật lòng yêu một người phụ nữ mà vẫn có thể giữ được vẻ lạnh lùng?

Hình tượng chỉ là thứ để trưng ra cho người ngoài xem.

Còn với người nhà, luôn là nghe theo trái tim mình.

Tần Trữ vừa dứt lời, Sầm Hảo nhìn anh, định nói gì đó thì cửa phòng nghỉ bị gõ từ bên ngoài.

Tiếp đó, giọng nói của Tiểu Tam vang lên từ ngoài cửa.

"Luật sư Tần."

Tần Trữ nghe thấy, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, lạnh lùng đáp: "Nói."

Tiểu Tam: "Khách mời đã đến đông đủ, MC nói lễ cưới sắp bắt đầu rồi."

Tần Trữ lạnh nhạt nói: "Biết rồi."

Nhìn Tần Trữ thay đổi sắc mặt nhanh như chớp, Sầm Hảo bật cười.

Tần Trữ nghe thấy tiếng cười liền cúi đầu xuống, Sầm Hảo cười nói: "Ừm, bây giờ em tin rồi."

Vài phút sau, Tần Trữ giúp Sầm Hảo chỉnh lại váy, hai người cùng nhau ra ngoài.

Tiểu Tam đứng ngoài cửa nhìn thấy hai người, liền lảng tránh ánh mắt, giả vờ như không thấy.

Tần Trữ bước tới, vỗ một cái vào gáy cậu ta: "Đi thôi, đừng giả vờ nữa."

Tiểu Tam cười gượng: "Hề hề."

Vừa rồi cậu ta không nên nghe lời Tiểu Cửu đến đây chuốc họa vào thân.

Nói là MC bảo đi tìm cô dâu chú rể.

Cô dâu chú rể trong hôn lễ là người có thể tùy tiện tìm sao?

Hơn nữa chú rể còn là trai tân ba mươi năm.

Tiểu Tam thầm nghĩ trong lòng, nhưng không dám nói ra miệng.

Khi ba người xuất hiện tại lễ đường, Sầm Hảo đi tìm Khương Nghênh và Khúc Tích, còn Tần Trữ dẫn Tiểu Tam đi đến chỗ nhóm phù rể ở góc phòng.

Thấy anh đi tới, Bùi Nghiêu là người đầu tiên lên tiếng: "Ồ, chú rể mất tích cuối cùng cũng xuất hiện rồi."

Châu Dị nhướng mắt: "Thấy mà không thèm nói."

Bùi Nghiêu: "Đều là người lớn cả rồi, có gì mà không nói thẳng ra được."

Châu Dị trêu chọc: "Thích hợp không?"

Bùi Nghiêu hóng hớt: "Thích hợp."

Châu Dị nhếch mép, ánh mắt lướt qua Trần Triết và Nhiếp Chiêu đang đứng bên cạnh: "Tôi thấy không thích hợp lắm, dù sao thì..."

Châu Dị nói nửa chừng, chữ "dù sao thì" đầy ẩn ý.

Chưa kịp để Bùi Nghiêu kịp phản ứng, Kỷ Trác đã lên tiếng trước: "Đúng là không thích hợp lắm, dù sao thì ở đây chúng ta còn có 'vị thành niên'."

Trần Triết: "..."

Nhiếp Chiêu: "..."

Tiểu Tam đứng sau lưng Tần Trữ: "Tôi thấy có người đang ám chỉ tôi."

Kỷ Trác quay đầu lại cười khẩy: "Trẻ tuổi mà đã giác ngộ vậy sao?"

Tiểu Tam lí nhí nói: "Đương nhiên rồi, không giống ai kia, già rồi mà vẫn còn 'tối cổ'."

Mấy người đang cười đùa, Tiểu Cửu đi đến trước mặt Tần Trữ, mặt không cảm xúc nhắc nhở: "Luật sư Tần, đến giờ cử hành hôn lễ rồi."

Tần Trữ nghe vậy liền quay sang nhìn Tiểu Cửu, thấy cậu ta lạnh lùng, anh bỗng nhớ đến câu hỏi của Sầm Hảo trong phòng nghỉ, nhướng mày hỏi: "Trước mặt Cát Châu cậu cũng như vậy à?"

Tần Trữ vốn ít nói, lại càng không tò mò chuyện riêng tư của người khác.

Nghe anh hỏi vậy, Tiểu Cửu sững người, tưởng mình nghe nhầm.

Thấy cậu ta không nói gì, Tần Trữ lại hỏi: "Sao vậy? Câu hỏi này khó trả lời lắm sao?"

Tiểu Cửu nhíu mày, thành thật trả lời: "Không phải vậy."

Nghe Tiểu Cửu trả lời, Tần Trữ mỉm cười, không hỏi thêm gì nữa, quay đầu gọi Châu Dị và những người khác, dẫn nhóm phù rể lên sân khấu.

Tần Trữ vừa lên sân khấu, những người bên dưới lập tức xôn xao.

Vài cô tiểu thư “túm năm tụm ba”, nhỏ giọng bàn tán.

"Châu Dị, Tần Trữ, cả đám này, không ai là không đẹp trai."

"Đáng tiếc đều đã kết hôn rồi."

"Ai nói đều kết hôn, Châu Dị, Bùi Nghiêu và Tần Trữ kết hôn rồi, những người khác vẫn chưa kết hôn mà."

"Chưa kết hôn thì cũng đã có chủ hết rồi, Trần Triết đang theo đuổi nữ minh tinh Nhậm Huyên, Kỷ Trác và Liễu Tơ mập mờ với nhau."

"Vậy còn Nhiếp Chiêu? Nếu cậu có thể cua được anh ta, sau này không chỉ bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, mà thân phận cũng sẽ được nâng lên, trực tiếp trở thành cô của nhóm người này."

Mấy cô tiểu thư vừa nói vừa cười, không ai chú ý đến người phụ nữ mặc áo khoác da đứng cách đó không xa, khi nghe thấy lời của họ, liền nhướn mày.

Kỷ Mẫn: Già thì thôi đi, thân phận còn cao như vậy, đúng là lão già chính hiệu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK