Mục lục
Vưu Vật - Nhị Hỉ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Trác gặp Liễu Trữ lần đầu ở trường đại học.

Ấn tượng ban đầu không phải là xinh đẹp rạng ngời mà là sự lạnh lùng.


Cử chỉ, điệu bộ của cô đều toát lên vẻ xa cách, lãnh đạm.

Liễu Trữ vốn không phải người nhiệt tình, lại thêm tai tiếng của Liễu gia ở Bạch Thành, thật lòng mà nói, Kỷ Trác cũng không mấy để ý đến cô.

Cho đến khi cô hẹn hò với một chàng trai tên là Phó Kiệt trong ký túc xá của họ.

Phó Kiệt thầm mến Liễu Trữ, theo đuổi cô rất lâu.
Chuyện này, mọi người trong ký túc xá đều biết.

Đàn ông mà, lúc nào cũng thích trêu chọc nhau.

Những người cùng phòng thường lấy chuyện này ra để trêu chọc Phó Kiệt.

"Phó Kiệt, cậu có phải là thánh nhọ bẩm sinh không? Đến Liễu Trữ mà cậu cũng dám trêu chọc?"

"Đúng đấy, nhìn là biết không phải người dễ dây vào rồi."

Nhà Phó Kiệt khá giả, tính tình cũng tốt, anh chưa bao giờ tức giận vì bị bạn cùng phòng trêu chọc, mà còn kiên nhẫn giải thích với họ.

"Các cậu không thấy Liễu Trữ rất xinh sao?"

"Không chỉ xinh đẹp, mà còn học giỏi, mọi mặt đều rất xuất sắc."

Phó Kiệt nói xong, mọi người trong phòng lần hiếm hoi im lặng không ai phản bác.

Một lúc sau, mới có người lên tiếng: "Phải công nhận là mặt mũi dáng dấp của Liễu Trữ đúng là không chê vào đâu được. Không phải tôi biến thái đâu nhé, nhưng cái eo thon với vòng ba nở nang ấy..."

Kỷ Trác vừa tắm xong đi ra, nghe thấy câu này, tay đang lau tóc khựng lại, trong đầu anh hiện lên hình ảnh của Liễu Trữ.

Phải thừa nhận, những gì họ nhận xét về Liễu Trữ rất chính xác.

Nếu cô không quá lạnh lùng, thì danh hiệu hoa khôi của đại học A chắc chắn thuộc về cô.

Tuy nhiên, ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu Kỷ Trác, anh không để tâm lắm.

Nào ngờ một thời gian sau, Phó Kiệt như phát điên chạy về ký túc xá, vừa chạy vừa nhảy, hớn hở lay vai từng người.

Đến lượt Kỷ Trác, anh ta không dám mạnh tay, chỉ ngại ngùng gãi đầu: "Cô ấy... cô ấy đồng ý rồi!"

Kỷ Trác tuy là người có gia cảnh tốt nhất trong ký túc xá, nhưng tính tình lại rất dễ gần, hòa đồng với mọi người.

Kỷ Trác không muốn làm cụt hứng anh ta, mỉm cười hỏi: "Ai vậy?"

Phó Kiệt: "Liễu Trữ."

Kỷ Trác nhướng mày: "Đồng ý lời tỏ tình của cậu rồi á?"

Phó Kiệt vui mừng gật đầu: "Đúng vậy."

Kỷ Trác khẽ cười: "Chúc mừng cậu."

Thật bất ngờ.

Anh không thể tưởng tượng nổi Liễu Trữ, một người lạnh lùng như vậy, khi ở bên Phó Kiệt sẽ ra sao.

Chưa kịp nghĩ thông vấn đề này thì Phó Kiệt đã nói tiếp: "Tối nay tôi mời, cả đám phải đến đấy nhé.

Ký túc xá có bốn người, bình thường quan hệ không quá thân thiết nhưng cũng không đến nỗi tệ.

Phó Kiệt đã mời, ba người còn lại bao gồm cả Kỷ Trác, đều không từ chối.

Một người trong số đó có biệt danh là Chuột, khoác vai Phó Kiệt, trêu chọc: "Kiệt này, cậu gọi tôi với lão Bạch thì thôi đi, sao lại gọi cả lão Kỷ nữa? Không sợ Liễu Trữ phải lòng lão Kỷ à?"

Phó Kiệt cười hề hề, chìm đắm trong niềm vui của tình yêu: "Không, không thể nào."

Nói xong, Phó Kiệt lại nói thêm: "Lão Kỷ không phải loại người cướp bạn gái của anh em, hơn nữa, Liễu Trữ cũng không phải người như vậy."

Chuột đáp: "Đúng vậy, Liễu Trữ đúng là hoa trên núi cao điển hình."

Nói xong, Chuột tò mò hỏi Phó Kiệt: "Mà này, sao Liễu Trữ lại đột nhiên đồng ý hẹn hò với cậu vậy?"

Phó Kiệt đỏ mặt, lắp bắp nói: "Tôi, tôi không biết, chiều nay, tôi, tôi mang trà sữa đến cho cô ấy, cô ấy đột nhiên hỏi tôi, hỏi tôi có muốn hẹn hò với cô ấy không."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK