Mục lục
Vưu Vật - Nhị Hỉ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe lời Lão Tống, Nhậm Huyên gọi lại cho mẹ Trần lúc hơn hai giờ chiều.

Điện thoại được kết nối, Nhậm Huyên còn chưa kịp mở miệng, mẹ Trần ở đầu dây bên kia đã khóc không ngừng.


Nhậm Huyên im lặng lắng nghe, mẹ Trần khóc xong, dùng khăn giấy lau nước mắt và nước mũi, nghẹn ngào hỏi cô, "Huyên Huyên, con nói xem Trần Triết với, với, với..."

Với Cận Bạch và Vu Chính.

Mẹ Trần lắp bắp mấy lần, vẫn không nói ra được hai cái tên phía sau.

Bà thực sự không thể chấp nhận được, người con trai mà bà luôn tự hào lại trở nên như vậy.

Trước đây hoàn toàn không có dấu hiệu gì.

Mẹ Trần không nói ra được những lời phía sau, nhưng Nhậm Huyên lại không thể không tiếp lời, "Dì à, chuyện này con không rõ lắm."

Nghe Nhậm Huyên nói vậy, nước mắt mẹ Trần vừa ngừng lại đã tuôn rơi: "Con, sao con lại không hiểu chứ? Hai đứa đều làm cùng một công ty... Huyên Huyên, có phải con sợ dì buồn nên không dám nói thật với dì không..."

Nhậm Huyên nói với giọng điệu khó xử, "Dì à, con thực sự không rõ."

Giọng điệu Nhậm Huyên ôn hòa, nhưng trong lời nói rõ ràng có ý từ chối.

Mẹ Trần im lặng một lúc, cuối cùng cắn răng, bất chấp sĩ diện mà hỏi: "Huyên Huyên, con còn thích Trần Triết không?"

Đối mặt với câu hỏi của mẹ Trần, Nhậm Huyên không trả lời.

Một lúc sau, Nhậm Huyên nói, "Dì à, trước đây dì giới thiệu Ngụy Thừa cho con, con thấy hai đứa con cũng khá hợp nhau."

Nhắc đến Ngụy Thừa, mẹ Trần cảm thấy như có một quả mướp đắng bị nhét vào cổ họng.

Đắng từ miệng đến tận đáy lòng.

Mẹ Trần gần như không kìm nén được cảm xúc của mình, vẫn cố chấp hỏi, "Con và Ngụy Thừa đã bắt đầu hẹn hò rồi sao?"

Nhậm Huyên nói, "Vẫn chưa, dạo này con bận quá, con định đợi hết bận sẽ tìm hiểu xem sao."


Nói xong, Nhậm Huyên lại cười bổ sung một câu, "Dì cũng biết đấy, con cũng không còn nhỏ nữa, cũng đến lúc nên lập gia đình rồi."

Bản chất con người là vậy, hiếm khi thấy đủ, khi biết mục tiêu không thể đạt được liền chọn phương án thứ hai.

Ban đầu mẹ Trần muốn Trần Triết tìm một tiểu thư khuê các, bà cảm thấy với thân phận hiện tại của Trần Triết, tìm một cô gái như vậy không phải là chuyện khó.

Nhưng sự việc phát triển đến bây giờ, đừng nói đến những tiểu thư khuê các có gia thế, e rằng ngay cả nhân viên văn phòng bình thường cũng không thèm để ý đến anh ta.

Nhậm Huyên nói xong, mẹ Trần nghẹn ngào nói, "Huyên Huyên, con có thể giúp dì, cũng giúp Trần Triết được không?"

Nhậm Huyên, "Dì à..."

Mẹ Trần nói: "Dì biết, bây giờ Trần Triết đang đi sai đường, nhưng dì tin nó không phải người như vậy. Nó chỉ đang giận dỗi dì, giận dì đã ngăn cản hai đứa con đến với nhau. Con hãy khuyên nó đi."

Nhậm Huyên hít một hơi thật sâu: "Dì ơi, con khuyên anh ấy e rằng cũng không có tác dụng. Hơn nữa, giờ con hầu như không gặp được anh ấy, dù con có muốn giúp cũng lực bất tòng tâm."

Nghe Nhậm Huyên nói không có cơ hội, mẹ Trần vội vàng tạo cơ hội: "Vậy thì, ngày mai, ngày mai con có rảnh không? Dì sẽ bảo Trần Triết về nhà ăn cơm, lúc đó con cũng đến nhé."

Nhậm Huyên nói, "Ngày mai con còn vài lịch trình, ban ngày e rằng không có thời gian."

Nhậm Huyên nói thật, nhưng mẹ Trần lại hiểu theo một nghĩa khác. Bà tưởng Nhậm Huyên đang cố tình giữ khoảng cách với Trần Triết

Mẹ Trần nhượng bộ hết lần này đến lần khác, cố gắng cười nói, "Không sao, ban ngày con có lịch trình, vậy chúng ta hẹn buổi tối."

Nhậm Huyên khẽ thở dài, như bất lực, "Vậy cũng được."

Mẹ Trần và Nhậm Huyên nói chuyện điện thoại cả tiếng đồng hồ. Sau khi cúp máy, bố Trần đang ngồi đọc báo bên cạnh nhíu mày, nói: "Trước đây bà nhất quyết không đồng ý hai đứa nó đến với nhau, bây giờ sao bà lại có mặt mũi mở miệng nhờ Huyên Huyên giúp đỡ?"

Mẹ Trần trừng mắt nhìn ông, khóc thành tiếng, "Sao tôi lại không có mặt mũi? Còn hơn là để con trai tôi bị người ta chỉ trỏ cả đời."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK