Chưa xem mẫu mà đã đề nghị ký hợp đồng với Khúc Tích.
Sau khi thấy hợp đồng đã soạn xong, Khúc Tích đột nhiên hét giá.
"Bùi tổng, tôi đột nhiên nhớ ra, gần đây giá nhiều loại vải đều tăng."
Bùi Nghiêu: "Ý của Khúc tổng là?"
Khúc Tích mỉm cười, mặt không đổi sắc nói: "Giá chúng ta vừa bàn phải tăng lên."
Bùi Nghiêu nhướn mày: "Hét giá trên trời à?"
Khúc Tích vẻ mặt chân thành: "Không không, Bùi tổng, anh hiểu lầm rồi, tôi tuyệt đối không có ý đó, tôi làm ăn luôn lấy chữ tín làm đầu, thật ra những lời này tôi có thể không nói, chỉ cần dùng vải kém chất lượng cho anh là được, dù sao cũng là quà tặng phúc lợi cho nhân viên, cũng không qua tay anh, anh cũng sẽ không biết, nhưng tôi đã quen làm ăn chân chính rồi, không qua được cửa ải lương tâm..."
Bùi Nghiêu: "..."
Trợ lý của Khúc Tích: "..."
Một lát sau, Bùi Nghiêu nhìn bản "hợp đồng trên trời" mới được soạn lại, nghiến răng ký tên mình.
Thấy anh ký dứt khoát, Khúc Tích càng khẳng định suy nghĩ trong lòng.
Ký cả hợp đồng rõ ràng là "hố" thế này, chắc chắn có vấn đề.
Nhìn Bùi Nghiêu ký xong hợp đồng, Khúc Tích cầm hợp đồng nhấn mạnh với anh: "Bùi tổng, trong hợp đồng đã ghi rõ, nếu vi phạm hợp đồng thì phải bồi thường gấp ba."
Bùi Nghiêu: "Yên tâm, chỉ cần cô không vi phạm, tôi chắc chắn sẽ không vi phạm."
Khúc Tích: "Vậy thì tốt quá."
Tiễn Bùi Nghiêu đi, trợ lý của Khúc Tích kích động nói: "Tổng giám đốc Khúc, cuối cùng vận may cũng đến với chúng ta rồi, một đơn hàng lớn như vậy!"
Khúc Tích mặt không cảm xúc, không có hứng thú.
Thấy cô không nói gì, trợ lý tưởng cô vui đến ngây người, nhắc nhở: "Khúc tổng, bây giờ chúng ta có phải nên đi đặt mẫu rồi bảo nhà máy tăng ca không?"
Khúc Tích: "Không vội."
Trợ lý: "Đơn hàng lớn thế này, không vội sao?"
Khúc Tích tự tin nói: "Không vội, anh ta sẽ hủy hợp đồng."
Trợ lý ngơ ngác: "Hả?"
Khúc Tích búng tay vào trán trợ lý: "Không làm gì cả mà kiếm được gấp ba tiền, chẳng phải tốt sao?"
Trợ lý xoa trán: "Tốt thì tốt, nhưng mà..."
Nhưng mà sao cô có thể chắc chắn rằng Bùi tổng sẽ hủy hợp đồng?
Trợ lý tò mò, chưa kịp hỏi thì Khúc Tích đã quay về văn phòng.
Về đến văn phòng, Khúc Tích lập tức nhắn tin cho Thường Bác: Châu Dị phái nội gián đến dò la tin tức của Nghênh Nghênh.
Thường Bác trả lời ngay: ??
Khúc Tích gửi ghi âm, kể lại đại khái chuyện Bùi Nghiêu ký hợp đồng với cô.
Thường Bác: Còn có chuyện tốt như vậy?
Khúc Tích: Ông nói xem tôi có nên nói chuyện này với Nghênh Nghênh không?
Thường Bác: Gần đây Nghênh Nghênh có nhiều chuyện phiền lòng, bà đừng nói với cô ấy vội, cứ chờ xem sao đã.
Khúc Tích: Được rồi, vậy tôi cứ chịu đựng trước vậy.
Thường Bác: Cẩn thận đấy, người bên cạnh Châu Dị đều không dễ đối phó, đừng để mất cả chì lẫn chài.
Khúc Tích: Ok, yên tâm.
Sau khi ký hợp đồng, Khúc Tích liên tục tìm đủ mọi cách đến Bùi thị tìm Bùi Nghiêu.
Mượn cớ là chủ động tấn công.
Lần đầu tiên Khúc Tích đến Bùi thị tìm Bùi Nghiêu.
Bùi Nghiêu nhìn thấy cô, vẻ mặt nghi hoặc: "Khúc tổng?"
Khúc Tích cười duyên, vẻ mặt chân thành: "Bùi tổng, không biết anh có thời gian không, chúng ta thảo luận một chút về chi tiết trang phục."
Bùi Nghiêu bán tín bán nghi, luôn cảm thấy nụ cười của cô có chút gian xảo: "Thảo luận chi tiết trang phục?"
Chỉ là quà tặng phúc lợi cho nhân viên thôi mà.
Cái này mà cũng cần anh - một Tổng giám đốc đích thân kiểm soát chi tiết sao?
Chưa kịp để anh phản ứng, Khúc Tích cười nói tiếp: "Bây giờ cũng đến giờ ăn trưa rồi, hay là chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện?"