Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1012

Chỉ thấy Tống Vy bị bác sĩ dùng băng y tế trói lại, trong miệng còn bị nhét một miếng vải dùng trong y tế, làm cho cô không thể nói chuyện.

Nhưng ánh mắt cô nhìn anh tràn đầy hào quang.

Đây là ánh mắt vui mừng khi nhìn thấy cứu tinh.

“U..u..” Tống Vy kích động phát ra âm thanh về phía Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn nắm chặt tay, bước nhanh về phía trước.

Lúc anh lấy miếng vải trong miệng Tống Vy ra, bác sĩ vội vàng ngăn anh lại, toát mồ hôi, nở nụ cười gượng gạo nói: “Anh à, chúng tôi vẫn còn đang trong quá trình phẫu thuật, mời anh ra ngoài, có được không?”

Ánh mắt Đường Hạo Tuấn tràn đầy sát khí nhìn bác sĩ: “Phẫu thuật? Phẫu thuật cái gì mà cần phải trói người bệnh lại như thế này?”

Trong mắt bác sĩ lóe lên một tia chột dạ, nhưng vẫn cứng miệng giải thích: “Đó là vì thuốc gây mê của cô Tống không có tác dụng, chúng tôi sợ trong khoảng thời gian phẫu thuật cô ấy sẽ cử động linh tinh, vì vậy….”

“Vì vậy các anh muốn nạo sống?” Đồng tử của Đường Hạo Tuấn co rút lại thành đầu kim to nhỏ.

Cho dù anh có thông minh đến đâu cũng không thể nghĩ ra được nguyên nhân thật sự Tống Vy bị trói.

“Chúng…chúng tôi…” Bác sĩ càng thêm hoảng loạn.

Đương nhiên bọn họ không thể thừa nhận là nạo sống.

Dù sao hành vi này là vi phạm nghiêm trọng quy định y khoa quốc tế, một khi bị truyền ra ngoài, bọn họ sẽ xong đời.

Đường Hạo Tuấn thấy bác sĩ không trả lời được, hoàn toàn mất kiên nhẫn, đẩy mạnh bác sĩ về phía sau.

Bác sĩ loạng choạng lùi về sau hai bước, rời khỏi bàn phẫu thuật, y tá vội vàng đỡ lấy anh ta.

Không còn ai ngăn cản, cuối cùng Đường Hạo Tuấn cũng lấy được miếng vải trong miệng Tống Vy ra.

Giây phút được tự do, Tống Vy dùng chút sức lực cuối cùng, nhìn bác sĩ và y tá, giọng nói tràn đầy sự căm hận: “Hạo Tuấn, con của chúng ta không bị dị dạng, tất cả đều là một âm mưu, là Đường Hạo Minh và mấy bệnh viện cấu kết với nhau, mục đích chính là muốn phá bỏ con của chúng ta, mau, báo cảnh sát!”

Nói xong những lời này, Tống Vy cũng không thể chống đỡ được nữa, mất đi ý thức.

Dù sao cũng bị gây mê lâu như thế rồi, cô còn thể giữ được ý thức, đã rất giỏi rồi.

Bây giờ Đường Hạo Tuấn đã đi vào, cô biết mình và đứa bé đã được cứu, vì vậy mới yên tâm bị gây mê hoàn toàn.

Lời mà Tống Vy nói ra khiến trong phòng phẫu thuật rộng lớn hoàn toàn trở nên yên tĩnh.

Lúc này bác sĩ và y tá cũng hoàn toàn sững sờ, hai chân mềm nhũn, ngã xuống, ngồi trên mặt đất, trên mặt viết hai chữ, xong rồi.

Đường Hạo Tuấn kiềm nén sự kích động muốn giết chết hai người này, cầm lấy dao phẫu thuật cắt hết những dây vải đang buộc trên người Tống Vy, bế cô xuống khỏi bàn phẫu thuật.

Đúng lúc này, cửa phòng phẫu thuật lại được mở ra, một nhóm bác sĩ, y tá từ bên ngoài đi vào.

Ông lão đi đầu, khuôn mặt tràn đầy sự nghiêm túc, chất vấn: “Ai đang gây rối ở bệnh viện?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK