Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1696

“Mẹ kiếp.” Một vệ sĩ tức giận cáu lên, lửa giận như bốc lên bừng bừng: “Mợ chủ chúng tôi là vợ được cưới hỏi đàng hoàng của cậu chủ, là mối tình đầu tình cảm sâu đậm, cái gì mà kẻ thứ ba chứ, nói xằng nói bậy!”

“Đúng vậy, cả gan tung ra lời đồn đại như vậy, không biết tốt xấu.”

Ba người vệ sĩ khác cũng hùng hổ xắn tay áo lên, chuyện này khiến bọn họ rất tức giận.

Nữ tiếp viên hàng không nghe thấy những lời này liền sửng sốt một hồi lâu.

Cái gì?

Đó là tin đồn sao?

Người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm trước mặt này thực sự là chính thất.

Phải vậy chứ, người phụ nữ xinh đẹp như thế này sao có thể làm tình nhân được.

Người tung tin đồn nói cô là kẻ thứ ba hẳn là vì ghen tị với vị hành khách này, vậy mà cô ta lại tin tưởng một cách ngu ngốc, hơn nữa còn tỏ thái độ khinh thường trước mặt chính chủ.

Đây không phải là tự mình chuốc lấy phiền phức hay sao?

Lúc này, nữ tiếp viên hàng không hối hận không thôi, cô ta tự trách mình đáng ra không nên nghe những tin đồn thất thiệt đó.

Càng hối hận vì đã không kiểm soát tốt ánh mắt và biểu cảm của mình.

Nói tóm lại là không có từ nào có thể diễn tả hết được sự hối hận trong lòng cô ta.

“Tôi không biết ai đã tung tin đồn, tất cả những gì tôi biết là tin đồn đến từ hạng ghế phổ thông.” Tiếp viên hàng không cúi đầu, ngoan ngoãn nói.

Tống Vy nheo mắt: “Hạng ghế phổ thông…”

“Mợ chủ, để tôi đi xem xem ai dám to gan lớn mật như thế nhé?” Người vệ sĩ bấm chuông trước đó bước tới hỏi ý kiến.

Một người vệ sĩ khác cũng gật đầu: “Tôi nữa, mợ chủ, tôi sẽ đi cùng anh ấy qua đó, hai người cùng nhau tìm thì xác suất tìm được người đó cao hơn rất nhiều.”

“Đi đi.” Tống Vy xua tay.

Hai người vệ sĩ đáp lại một tiếng, sau đó đi về phía hạng ghế phổ thông.

Hai vệ sĩ còn lại không đi cùng mà ở trong khoang hạng nhất, dù sao thì Tống Vy cũng không thể không có ai bảo vệ.

“Chuyện đó…” Nữ tiếp viên hàng không ngẩng đầu lên, thận trọng nhìn Tống Vy: “Vị hành khách này… Không, mợ chủ, cô có thể tha cho tôi lần này được không? Đừng đưa tôi đến gặp tổng giám đốc của chúng tôi được không? Nếu tôi đến đó thì tôi sẽ bị sa thải mất, tôi xin cô!”

Một người có thể bao trọn khoang hạng nhất và dẫn theo bốn vệ sĩ bên cạnh.

Thân phận của một người như vậy chắc chắn không phải tầm thường, hãng hàng không nhất định sẽ đứng về phía người phụ nữ này chứ không phải là một người nhân viên như cô ta.

Suy cho cùng thì làm mất lòng người có địa vị, không ai biết hãng hàng không sẽ tổn thất những gì.

Vì vậy cô ta không thể đặt hy vọng của mình vào công ty, chỉ có thể dựa vào người phụ nữ trước mặt.

Chỉ cần người phụ nữ này không truy cứu thì cô ta có thể thoát được chuyện này.

Tống Vy lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô muốn tôi tha cho cô một lần sao?”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK