Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 907

Cô cũng đã xem qua các thiết kế của Tô Huyền, phong cách cá nhân của cô ta rất mạnh mẽ, nếu không có thầy giỏi dạy thì việc một nhà thiết kế trẻ có thể hình thành phong cách thiết kế cho riêng mình sớm như vậy là điều hoàn toàn không thể xảy ra. Bởi vì tài năng của người trẻ chưa đạt đến cực hạn, phong cách thiết kế chưa ổn định, lần này có thể thiết kế quần áo theo phong cách cool ngầu, nhưng lần sau có thể sẽ là dễ thương.

Nhưng Tô Huyền thì khác, phong cách thiết kế của cô ta luôn nhất quán, không hề thay đổi, nên chắc chắn là đã được thầy giỏi dạy dỗ.

Có điều, cô tới tìm hỏi thầy mình thì biết mấy nhà thiết kế hàng đầu thế giới có phong cách tương tự như Tô Huyền đều không nhận cô ta làm học trò, vậy Tô Huyền học được từ ai?

“Vy Vy, cậu đang nghĩ gì vậy?” Hạ Bảo Châu  đẩy nhẹ người Tống Vy.

Ánh mắt Tống Vy thoáng động, lấy lại tinh thần: “Không có gì, tớ đang nghĩ xem thầy của Tô Huyền là ai.”

“Quan tâm là ai làm gì, xem chương trình đi.” Hạ Bảo Châu không tò mò về những điều này, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm lên sân khấu.

Tống Vy dở khóc dở cười.

Nói cũng đúng, chuyện ai là thầy của Tô Huyền thì có liên quan gì đến cô đâu.

Nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Lễ khai mạc cuộc thi kéo dài gần ba tiếng đồng hồ mới kết thúc, sau đó là yến tiệc, tất cả các thí sinh, ban giám khảo, người mẫu đều có thể tham dự tiệc, giao lưu kết nối quan hệ.

Hạ Bảo Châu đã mong muốn được gặp những siêu mẫu đó từ lâu, ngay khi bước vào sảnh tiệc cô ấy đã bưng ly rượu đi lại.

Chỉ còn Tống Vy ở lại một mình bất đắc dĩ lắc đầu, cầm lấy ly nước trái cây đi ra ban công hóng gió.

Đột nhiên cô nghe thấy có giọng nói vang lên từ khu vườn bên dưới, là Tô Huyền.

Giọng không lớn, như cố ý hạ thấp xuống.

Nhưng tình cờ lại vang lên ở ngay dưới chân Tống Vy, cách cô một tầng lầu , cho nên cô có thể nghe rõ Tô Huyền đang nói gì.

“Cô đến đâu rồi, tối tôi đến đón cô nhé?”

Chắc là Tô Huyền đang nói với người quen, người đó đến đây để tìm cô ta.

Tuy nhiên giọng điệu của Tô Huyền lại có vẻ không vui, có thể thấy người ở đầu dây bên kia có quan hệ không tốt với Tô Huyền.

Tống Vy uống một hớp nước trái cây, Tô Huyền ở phía dưới lại nói: “Che mặt kỹ vào, đừng để lộ ra ngoài, đề phòng giới truyền thông nhận ra cô rồi lại điều tra lý do cô đến đây, thế thì hai chúng ta đều xong đời. Chờ thi đấu giành được chiến thắng thì tôi sẽ không bạc đãi cô đâu, gặp lại sau!”

Tiếng nói chuyện im bặt.

Ngay sau đó là tiếng giày cao gót chạm vào đất vang lên.

Tống Vy cúi đầu nhìn xuống lan can, vừa vặn nhìn thấy Tô Huyền mặc váy dạ hội, tay cầm điện thoại di động rời đi.

Tống Vy mím môi nghi hoặc.

Rốt cuộc Tô Huyền có ý gì?

Cái gì mà mặt bị nhận ra thì cô ta và đối phương đều xong đời?

Vừa nghĩ tới đây, Hạ Bảo Châu đã đi tới: “Vy Vy, hóa ra cậu ở đây à, tớ tìm cậu lâu lắm rồi.”

“Sao vậy?” Tống Vy tạm gác mối lại nghi ngờ trong đầu, xoay người qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK