Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1523

Đương nhiên, không phải là do Lâm Giai Nhi khóa, mà là người giúp việc khóa.

Dù sao người giúp việc cũng đã nói, muốn nhốt Lâm Giai Nhi lại.

Mặc dù nhốt Lâm Giai Nhi lại, cô rất vui vẻ, nhưng như vậy, cô sẽ không tiếp cận được Lâm Giai Nhi, không có cách nào lấy được điện thoại từ chỗ Lâm Giai Nhi.

Nói cách khác, muốn lấy được điện thoại của Lâm Giai Nhi, cô nhất định phải gặp được Lâm Giai Nhi.

Hỏi người giúp việc để lấy chìa khóa?

Tống Vy lắc đầu, không được.

Nếu như hỏi người giúp việc để lấy chìa khóa phòng Lâm Giai Nhi, người giúp việc chắc chắn sẽ nghi ngờ mục đích của cô, đến lúc đó mình tìm được Lâm Giai Nhi, vẫn chưa lấy được điện thoại, đã bị người giúp việc bắt lại rồi.

Nên, vẫn phải tìm cách khác.

Tống Vy buông tay nắm cửa ra, quay người tiếp tục đi lên tầng, quay trở về phòng mình.

Phía bên kia, trên biển mênh mông.

Đường Hạo Tuấn đi lên boong tàu du lịch, rồi dừng lại, đứng trước lan can nhìn về phía trước.

Mặt biển đen như mực, bị ánh đèn của chiếc tàu du lịch chiếu sáng, lộ ra màu xanh sẫm, khiến biển lớn trở nên càng thần bí.

Trình Hiệp cầm một chiếc áo khoác đi đến phía sau Đường Hạo Tuấn: “Tổng giám đốc, bên ngoài gió lớn, anh vẫn nên đi vào đi, nếu không sẽ bị cảm đó.”

“Không cần.” Đường Hạo Tuấn lắc đầu từ chối ý tốt của anh ta, nhưng nhận lấy áo khoác: “Mấy hòn đảo hoang kiểm tra thế nào rồi?”

“Đã có ba hòn đảo hoang gửi lại tin tức, bên trên đều không có cảm ứng với thân thể, ba hòn đảo hoang còn lại, vẫn đang tìm kiếm.” Trình Hiệp trả lời.

Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu: “Đã liên lạc được với ông chủ của những hòn đảo tư khác chưa?”

“Liên lạc được với một bộ phận, bọn họ đã phái người đi lên đảo xem xem có những người khác xâm nhập bất hợp pháp vào đảo của họ không, còn về một bộ phận chủ của những hòn đảo khác, trước mắt vẫn chưa liên lạc được.” Trình Hiệp đẩy kính nói.

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Rất tốt, ngoài ra, cậu phái một nhóm người đi ra biển, tìm những hòn đảo không có trên bản đồ ở vùng biển này.”

Nếu như Tống Vy không ở những hòn đảo hoang và đảo tư nhân, vậy thì sẽ ở trên hòn đảo vẫn chưa được ghi nhận trên bản đồ thế giới.

“Vâng, tôi sẽ đi sắp xếp.” Nói xong, Trình Hiệp quay người đi vào trong con tàu du lịch.

Đường Hạo Tuấn lấy trong túi ra một hộp thuốc, châm một điếu.

Làn khói trắng dày đặc, bao phủ lên khuôn mặt tuấn tú của Đường Hạo Tuấn, khiến người khác không nhìn ra được biểu cảm trên khuôn mặt anh.

Từ sau khi Tống Vy bị đưa đi, khoảng thời gian này, gần như một ngày hai bao thuốc, dùng thuốc để làm tê liệt bản thân mình, để mình bình tĩnh.

Nếu không, anh nghĩ anh đã phát điên từ lâu rồi!

Búng tàn thuốc, Đường Hạo Tuấn thì thào trong gió biển: “Tống Vy, đợi anh, anh nhất định sẽ đưa em về nhà, anh còn đợi em đôn đốc anh cai thuốc.”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK