Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 206

 

Tống Vy nhận ra Đường Hạo Tuấn có chút không vui, nhưng cô không nghĩ thêm vì sao anh không vui, cô nắm tay Tống Hải Dương: “Đường tổng, thời gian không còn sớm nữa, chúng tôi phải quay về, con chào tạm biệt chú Đường và bà Vương đi.”

 

Cô cúi đầu nói với cậu nhóc bên cạnh.

 

Cậu nhóc gật đầu: “Chú Đường, bà Vương, hẹn gặp lại!”

 

Dì Vương lúng túng nhìn về phía Đường Hạo Tuấn.

 

Bà ta biết rõ lý do cô Tống muốn đi, bởi vì câu nói vừa rồi của bà ta.

 

Nhưng bà ta không biết mình nói sai ở đâu, vì sao lại làm cho cô Tống có phản ứng lớn như vậy.

 

Đường Hạo Tuấn không để ý đến dì Vương, xoa huyệt thái dương rồi đứng lên: “Tôi đưa em về.”

 

“Không không không, cơ thể của Đường tổng vẫn chưa khỏe lại, tôi tự đi về là được rồi.” Tống Vy vội vàng lắc đầu từ chối.

 

Cô kiên quyết như vậy, Đường Hạo Tuấn rủ mắt xuống, sau mấy giây, lấy chiếc chìa khóa xe trên bàn uống nước đưa cho cô: “Lái xe về đi, đến lúc đó trả lại tôi là được.”

 

Tống Vy do dự hai giây, nghĩ đến đi ra ngoài cũng chưa chắc gọi được xe, không từ chối nữa, nhận lấy chìa khóa xe: “Cảm ơn, vậy chúng tôi đi trước đây.”

 

Nói xong, cô dắt Tống Hải Dương đi về phía cửa.

 

Dì Vương cũng đi qua giúp hai mẹ con mở cửa.

 

Sau khi cửa được mở ra, Trình Hiệp đứng ở bên ngoài, một tay giơ lên, rõ ràng đang chuẩn bị ấn chuông, nhưng lại không ngờ cửa lại đột nhiên mở ra, vẻ mặt có chút lờ mờ.

 

“Trợ lý Trình.” Tống Vy gật đầu chào hỏi với anh ta.

 

Trình Hiệp đẩy kính, chỉnh lý tốt biểu cảm, mỉm cười đáp lại: “Sao nhà thiết kế Tống lại ở đây?”

 

“Đường tổng bị bệnh, tôi đến thăm, bây giờ đúng lúc phải rời đi.” Tống Vy cười, trả lời.

 

Trình Hiệp vừa nghe thấy vội vàng tránh sang một bên.

 

Tống Vy nói một tiếng cảm ơn, dắt Tống Hải Dương đi ra khỏi cửa, theo sự dẫn dắt của dì Vương, đi về phía chỗ để xe.

 

Trình Hiệp nhìn theo bóng của bọn họ, cũng không đứng nguyên tại chỗ quá lâu, nhấc chân đi vào biệt thự.

 

“Tổng giám đốc.” Đi đến phòng khách, Trình Hiệp nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên sofa day ấn đường, sắc mặt rất kém.

 

Người đàn ông bỏ tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn anh ta, khẽ nói: “Sao cậu lại đến đây?”

 

“Tôi đến để báo cáo với anh việc mà anh kêu tôi đi điều tra.” Trình Hiệp đưa tài liệu trên tay qua.

 

Ánh mắt Đường Hạo Tuấn ngưng lại, nhận lấy tập tài liệu, sau đó lật ra xem.

 

Lúc anh xem tài liệu, Trình Hiệp đứng đối diện anh nói: “Lần trước lúc điều tra, tôi chủ yếu điều tra từ một nhà ba người Tống Huy Khanh, không tìm chứng cứ với những người có liên quan đến nhà họ Tống, vì vậy kết quả điều tra được là nhà thiết kế Tống bỏ nhà theo trai, nhưng lần này tôi hỏi người làm mấy năm trước đã nghỉ việc ở nhà họ Tống, và những người hàng xóm xung quanh nhà họ Tống…”

 

Đường Hạo Tuấn ngước mắt lên nhìn Trình Hiệp: “Sau đó thì sao?”

 

Kính của Trình Hiệp hơi phản quang: “Sau đó giống như ông Trần nói, lúc nhà thiết kế Tống rời khỏi nhà họ Tống, không hề có bạn trai, cũng không phải là bỏ nhà đi theo trai, mà mà bị nhà họ Tống đuổi đi, lúc đó cùng bị nhà họ Tống đuổi đi còn có bà Lưu và cậu chủ nhỏ nhà họ Tống, Tống Kim.”

 

“Đuổi người vợ đầu và con trai con gái ra khỏi nhà, Tống Huy Khanh đúng là giỏi thật!” Khóe miệng Đường Hạo Tuấn khẽ nhếch lên, thể hiện sự chế nhạo.

 

Trình Hiệp nhún vai: “Bởi vì ở trong lòng Tống Huy Khanh, nhà thiết kế Tống và Tống Kim không có được sự yêu thích của ông ta, người mà ông ta thích chỉ có đứa con gái Tống Huyền, vì vậy đuổi mấy người nhà thiết kế Tống đi cũng là mở đường cho Tống Huyền!”

 

“Mở đường?” Ngón tay cái đang vuốt nhẹ cái kẹp tài liệu của Đường Hạo Tuấn dừng lại.

 

Trình Hiệp gật đầu: “Từ trong miệng của người giúp việc đã nghỉ việc của nhà họ Tống năm đó, Tống Huy Khanh đuổi nhà thiết kế Tống đi chính là muốn để cho Tống Huyền thay thế nhà thiết kế Tống tiếp tục hôn ước với anh, nhưng lại sợ anh phát hiện ra vị hôn thê của mình đổi thành người khác sẽ trút giận lên nhà họ Tống, nên Tống Huy Khanh đã lén lút tung tin đồn nhà thiết kế Tống bỏ nhà theo trai, cứ như vậy….”

 

“Cho dù tôi có phát hiện ra vị hôn thê của mình đã đổi thành người khác, cũng sẽ không làm gì với nhà họ Tống, bởi vì vị hôn thê thực sự của tôi đã bỏ nhà đi theo trai, bọn họ lại kịp thời bổ sung cho tôi một người.” Đường Hạo Tuấn đột nhiên nắm chặt kẹp tài liệu trong tay, đáy mắt tràn đầy sự lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK