Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 265

Trong đầu Tống Vy lập tức có linh cảm, đã biết nên thiết kế như nào rồi, cầm bút chì lên, cúi đầu bắt đầu vẽ lên tập thiết kế.

Cuộc thi ngày hôm nay, không có phức tạp như hôm qua, không cần chế tác, cũng không cần người mẫu đi catwalk, trực tiếp vẽ xong bản thiết kế, giao cho ông Mạc là được.

Ông Mạc cảm thấy thiết kế của ai tốt nhất, người đó lọt vào vòng trong.

Khi các nhà thiết kế khác vẫn đang băn khoăn về chủ đề, Tống Huyền đã vẽ xong bản thiết kế rồi.

Cô ta quay đầu, nhìn Tống Vy ở cách đó không xa.

Nhìn thấy Tống Vy đang nghiêm túc vẽ thì bỗng siết chặt chiếc bút chì trong tay, sắc mặt cũng hơi vặn vẹo.

Cô ta không ngờ, Tống Vy vậy mà nhanh như vậy đã hiểu được chủ đề, thậm chí cũng đã đang vẽ rồi.

Có điều vậy thì sao chứ!

“Tôi không tin thiết kế của cô, còn có thể hơn được bản trong tay tôi ?” Tống Huyền nhìn thiết kế tuyệt đẹp trong tay mình, mỉm cười đắc ý.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, hai tiếng sau, thời gian thi đã hết.

Tống Vy giao bản thiết kế lên, ông Mạc đang lật xem từng tờ.

Khi đó, biểu cảm của ông ta không có chút thay đổi, các nhà thiết kế ở bên dưới hoàn toàn nhìn không ra, thiết kế của mình rốt cuộc có được công nhận hay không.

Mãi đến khi ông Mạc lấy bốn bản thiết kế trong đó chiếu lên màn hình, các nhà thiết kế ở bên dưới mới biết mình rốt cuộc lọt vào vòng tiếp theo, hay bị loại.

Tống Vy thấy tác phẩm của mình xuất hiện trên màn hình, lập tức thở phào, mỉm cười.

Có điều khi nhìn thấy một bản thiết kế khác trên màn hình, lông mày của cô đã nhíu lại.

Bản thiết kế đó có chữ ký của Tống Huyền, chiếc váy trên bản vẽ trước ngắn sau dài, còn có áo choàng vạt dài, mà trên chiếc áo choàng vạt dài đều có thêu họa tiết rồng phượng bay lượn, làm nổi bật sự xa hoa và long trọng, từ đó có thể thấy, đây là một bộ lễ phục, còn là một lễ phục mặc trong tế bái.

Thật không biết Tống Huyền rốt cuộc từ đâu tìm được mẫu thiết kế này.

Tống Vy nhìn về phía Tống Huyền.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, Tống Huyền quay đầu, sau khi dương dương tự đắc mỉm cười, giờ ngón tay cái với cô.

Tống Vy hơi sững ra.

Ý gì vậy.

Tống Huyền sẽ không phải là đang khen cô chứ?

Đang nghĩ, tay của Tống Huyền lại cử động, ngón cái từ từ trúc xuống, làm một động tác xem thường.

Sỉ nhục như vậy, mặt mày Tống Vy trở lạnh, Đường Hạo Tuấn xem livestream, sắc mặt càng khó coi.

Trình Hiệp cũng hừm hai tiếng: “Tống Huyền ở trước camera làm ra loại động tác này, cũng không sợ bị mắng.”

“Cô ta có gì phải sợ, cậu không thấy số phiếu của cô ta sao?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt nhìn chỉ số phiếu bên dưới livestream.

Số phiếu của Tống Huyền rất cao, vững vàng chiếm vị trí đầu, hơn Tống Vy mấy nghìn phiếu, đè bẹp Tống Vy ở vị trí số hai.

Hơn nữa số phiếu của Tống Huyền còn đang tăng nhanh, có thể thấy thiết kế của cô ta được lòng mọi người như nào.

“Tôi biết rồi, mọi người đều ngưỡng mộ người giỏi, thiết kế của Tống Huyền đẹp hơn của nhà thiết kế Tống, cho nên cho dù hành vi của cô ta khiến người khác không thoải mái hơn nữa, dân cư mạng cũng sẽ không nói gì, chỉ cảm thấy cô ta có cá tính, dù sao thiên tài tóm lại sẽ có một vài đặc quyền.” Trình Hiệp đẩy kính nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK