Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1176

Tống Vy thở dài: “Anh chú ý một chút.”

Thấy cô đồng ý, đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn khẽ cong lên: “Yên tâm, anh sẽ nhẹ nhàng.”

Dứt lời, anh bế cô lên, đi tới bên cạnh sofa.

Đường Hạo Tuấn quả nhiên nhẹ nhàng như anh nói.

Tống Vy không cảm thấy bụng có gì khác thường.

Bởi vậy có thể thấy, ngoại trừ đếm ngày, anh còn chuẩn bị rất nhiều cho việc kiểm soát sức lực.

Tống Vy mệt đến nỗi ngủ thiếp đi.

Đường Hạo Tuấn bế cô về phòng, đặt cô lên giường, sau khi đắp chăn đàng hoàng, anh lấy bật lửa và thuốc lá trong ngăn kéo ra, đi tới ban công.

Anh ngây người ở ban công hồi lâu, gọi hai ba cuộc điện thoại rồi mới đi tới phòng tắm để gột rửa mùi thuốc lá, sau đó trở lại giường, ôm Tống Vy ngủ.

Ngày hôm sau.

Theo lời Tống Huy Khanh nói, Tống Vy tới cục cảnh sát, sau đó một giờ chiều dẫn theo hai ba cảnh sát tới bệnh viện cùng Tống Kim.

Đường Hạo Tuấn không đi, tập đoàn Đường Thị có một số việc, anh tạm thời không tới được, xử lý xong việc anh mới có thể tới.

Khi tới bệnh viện mới có một giờ năm mươi phút.

Tống Kim nhìn về phía Tống Vy: “Chị, có vào không?”

Tống Vy nghĩ một lát, cuối cùng lắc đầu: “Tống Huy Khanh bảo hai giờ thì cứ hai giờ đi, dù sao cũng chỉ mười phút, không lâu lắm, chúng ta lên tầng chờ đi.”

“Được.” Tống Kim gật đầu, sau đó đi tới thang máy cùng mấy cảnh sát.

Rất nhanh đã tới tầng có phòng bệnh của Tống Huy Khanh.

Tống Vy và bốn người còn lại ra khỏi thang máy, đứng trên hành lang cách phòng bệnh của Tống Huy Khanh không xa, nhìn đồng hồ, đợi tới hai giờ mới đi vào.

Mà lúc này Tống Huy Khanh ở trong phòng bệnh.

Tô Thu đứng trước giường bệnh, đối diện tầm mắt với Tống Huy Khanh.

Tống Huy Khanh yếu ớt thất vọng chất vấn: “Vì sao? Tôi đối xử với bà không tốt sao? Vì sao bà lại phản bội tôi?”

Bản thân Tô Thu có chút chột dạ, nghe thấy ông ta nói lời này, trong lòng lại càng trống rỗng: “Ông đối xử với tôi rất tốt, nhưng tôi không yêu ông, từ trước tới giờ tôi đều không yêu ông, người tôi yêu luôn là Quốc Thần.”

“Vậy hơn hai mươi năm trước, vì sao lại muốn quyến rũ tôi?” Tống Huy Khanh trừng to mắt, tức giận nhìn bà ta.

Đúng vậy, hơn hai mươi năm trước, ông ta ngoại tình với Tô Thu, nhưng là Tô Thu chủ động tới tìm ông ta.

Ngày đó, một dự án ông ta phụ trách xảy ra sai sót, Lưu Mộng rất tức giận, sau đấy liền nhận lấy vụ đó, những cổ đông khác của xí nghiệp cũng rất ủng hộ cách làm của Lưu Mộng, hơn nữa còn chỉ trích ông ta vì sao ngay từ đầu không giao cho Lưu Mộng làm mà cứ khăng khăng đòi tự làm, kết quả không có thành tích còn để xảy ra chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK