Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 297

“Tôi không làm vậy!” Tống Huyền tức không làm gì được, thở hổn hển.

Cô ta làm vậy bao giờ chứ?

Không phải người phụ nữ này tự đến tìm cô ta sao?

Tống Vy liếc nhìn Tống Huyền, rồi lại nhìn sang người phụ nữ, cúi đầu như đang suy nghĩ điều gì.

Mấy giây sau, cô ngẩng đầu lên rồi lại hỏi: “Nếu Tống Huyền bảo cô chờ cô ta ở nhà vệ sinh, vậy sao cô ta biết lúc nào nên đến nhà vệ sinh chứ?”

Người phụ nữ vươn tay ra về hàng phóng viên dưới phòng họp, chỉ vào một người trong đó: “Là anh ta, anh ta cũng đang xem livestream, chờ nhà thiết kế Tống cô vẽ xong, anh ta liền cố tình đi ngang qua Tống Huyền, sau đó truyền mẩu giấy nhỏ cho cô ta, bảo cô ta có thể đến nhà vệ sinh tìm tôi.”

“Hóa ra là như vậy!” Tống Vy gật đầu, ánh mắt liếc sang như muốn ăn thịt Tống Huyền, rồi lại nhìn về phía phân hội trưởng.

Phân hội trưởng yêu cầu thư ký Vương gọi phóng viên đến.

Phóng viên kia hình như đã biết trước mình sẽ bị khai ra, vì vậy cũng không thèm giãy giụa, trực tiếp bị đưa đến.

“Cậu cũng bị cô ta mua chuộc à?” Phân hội trưởng chỉ sang Tống Huyền, hỏi phóng viên kia.

Phóng viên nhìn Tống Huyền, gật đầu lia lịa: “Vâng… Đúng thế.”

“Mấy người… Mấy người…” Tống Huyền cả người run rẩy, tức điên lên. Cô ta chống tay lên bàn, tay nổi cả gân xanh.

Một lúc sau, cô ta chợt hiểu ra gì đó, đột nhiên phá lên cười, trong tiếng cười tràn đầy châm chọc và oán hận: “Tôi hiểu rồi, hai người đã bắt tay với nhau để hại tôi. Tôi nói mà, trên thế giới này làm gì có miếng bánh nào rơi từ trên trời xuống chứ. Chủ thuê của mấy người đúng là tính toán giỏi quá đi mất!”

“Chủ thuê là có ý gì?” Phân hội trưởng nhíu mày, nghi ngờ.

Còn Tống Vy thì lại không có phản ứng gì, trong mắt còn hiện lên vẻ quả nhiên là thế.

Cô hiểu rõ Tống Huyền nên nhìn một cái đã biết Tống Huyền không nói dối. Đúng là người phụ nữ này và phóng viên kia không phải bị Tống Huyền mua chuộc, mà là nghe theo lời của người khác đến giúp Tống Huyền.

Nếu như hai người này không bị phát hiện ra thì không sao, nhưng chỉ cần bị phát hiện thì hai người sẽ lập tức tạt hết nước bẩn lên người Tống Huyền, để Tống Huyền gánh tội, mục đích để che giấu cho người thực sự đã thuê bọn họ.

“Hai người này nghe lời chủ thuê của bọn họ, lợi dụng tôi để chèn ép Tống Vy. Nếu thành công thì hai bên đều có lợi, nhưng nếu thất bại thì chỉ mình tôi gặp họa. Buồn cười ở chỗ ban đầu tôi lại không nghĩ đến điều này, chỉ nghe thấy có thể chèn ép được Tống Vy là đã vui vẻ mà nhảy vào!” Tống Huyền nhìn chằm chằm vào người phụ nữ và phóng viên kia, trả lời đầy tự giễu.

Mọi người đang ngồi đây và cả những người đang xem livestream lại được phen bất ngờ.

Bọn họ không ngờ rằng, một chuyện sao chép nho nhỏ lại ẩn chứa nhiều âm mưu như vậy. Đúng là một vở kịch lớn mà.

“Có đúng là mấy người không bị Tống Huyền mua chuộc mà bị người khác thuê để chèn ép nhà thiết kế Tống không?” Phân hội trưởng tức giận hỏi người phụ nữ và phóng viên.

Người phụ nữ và phóng viên liếc nhìn nhau, nhanh chóng phủ nhận: “Không phải, không phải mà. Sau lưng chúng tôi không có ai cả, là Tống Huyền mua chuộc chúng tôi thật mà.”

Khi nói những lời này, ánh mắt hai người cùng thoáng hiện vẻ kiêng kỵ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK