Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1346

“Nghe em.” Đường Hạo Tuấn đáp.

Sau đó, hai người lại nói một vài vấn đề liên quan tới giáo dục con cái, cho tới khi người giúp việc lên gọi Tống Vy ăn cơm thì mới kết thúc cuộc gọi.

Trên bàn ăn, Hạ Bảo Châu đột nhiên đưa cho Tống Vy một bức thư rất dày.

Khi nhìn thấy bức thư, trái tim của Tống Vy trở lên lơ lửng, khiến cô không nhịn được mà lại nghĩ tới những chuyện Hàn Thư đã làm trước đây, đến nỗi khi cô nhìn thấy những thứ tương tự như thư chuyển phát vào lúc này, đều có bóng ma tâm lý và phản xạ có điều kiện.

Hạ Bảo Châu dường như nhìn ra sự cảnh giác của Tống Vy, không khỏi mỉm cười: “Vy Vy, đây không phải là trò đùa quái đản, là bên phía tạp chí âm nhạc gửi đến, bảo tớ giao cho cậu.”

“Phía tạp chí đưa sao?” Tống Vy nghe thấy lời này trái tim đang treo lơ lửng đã quay về vị trí cũ, người cũng thả lỏng hơn: “Là cái gì?”

“Những bộ quần áo cậu thiết kế trước đã được làm xong, các ca sĩ đã mặc chụp ảnh tạp chí, trong này chính là ảnh của các ca sĩ và bản tạp chí phát hành trước chưa mở bán, kêu cậu xem thử có vấn đề không, nếu cậu cảm thấy có vấn đề, có thể đề xuất, bên phía bọn họ sẽ cố gắng sửa, đây cũng là quyền lợi làm nhà thiết kế của cậu, ngoài ra còn có mấy tấm vé vào cửa của buổi biểu diễn.”

“Cái khác tớ hiểu, vé vào cửa của buổi biểu diễn này là có ý gì?” Tống Vy mở bức thư ra, lấy ra mấy tấm vé vào cửa, nhìn kỹ, còn là vé VIP.

“Là như này.” Hạ Bảo Châu để cái dĩa xuống: “Tớ trước đó không phải đã nói rồi sao, sau khi kết thúc tuyên truyền trên tạp chí, những ca sĩ hàng đầu thế giới này sẽ chuẩn bị hợp với nhau cùng mở một buổi ca nhạc thế kỷ, đây chính là vé vào cửa buổi biểu diễn.”

“Thì ra là như vậy.” Tống Vy giờ đã hiểu rồi, gật đầu.

Trần Châu Ánh nghe vậy, hai mắt chợt sáng lên: “Buổi biểu diễn thế kỷ, tôi rất hứng thú.”

“Hứng thú thì cho cô một vé.” Tống Vy mỉm cười rút một vé đưa cho cô ấy.

Trần Châu Ánh vội vàng cầm lấy: “Vậy tôi không khách sáo nữa, he he, cảm ơn Vy Vy.”

“Không cần.” Tống Vy mỉm cười, sau đó tiếp tục nhìn những tấm vé khác: “Bảo Châu cậu có không?”

“Tớ có, mấy tấm này đều là tòa tạp chí cho cậu, tớ có hai vé, định đến lúc đó đi xem với Trình Hiệp.” Hạ Bảo Châu ngại ngùng nói.

Tống Vy gật đầu: “Chủ ý này không tồi.”

“Vy Vy cậu cũng có thể dẫn sếp Đường và hai đứa trẻ đi, vừa hay Giang Hạ cũng có thể đi.” Hạ Bảo Châu đề nghị.

Tống Vy tính toán vé vào cửa trong tay, sau khi phát hiện là đủ thì để vào trong phong bì: “Được, đến lúc đó chúng ta nói một tiếng với Hạo Tuấn và Giang Hạ, thời gian của buổi biểu diễn còn một tháng nữa, còn sớm, không vội, ăn cơm thôi.”

Mọi người lại tiếp tục ăn cơm.

Trong nước, Đường Hạo Tuấn đã đến bất động sản Duy Tâm.

Do anh không phải là cổ đông lớn nhất, rất nhiều dự án của bất động sản Duy Tâm anh đều không thể nhúng tay vào hỏi, cũng chỉ có thể hỏi một vài chuyện cụ thể bị lục lọi ở Duy Tâm ngày hôm qua.

Quả nhiên, người quản lý của Duy Tâm cũng tiết lộ, người hôm qua đến đây lục lọi, quả thật là Đường Hạo Minh.

Bởi vì Đường Hạo Minh vốn là cổ đông lớn nhất trên danh nghĩa của Duy Tâm, cho dù còn chưa thừa kế, người quản lý cũng sẽ không cản anh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK