Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1515

Lập tức, cổ của Tống Vy bị con dao cứa rách một đường khá nông, máu chảy ra, chảy lên lưỡi dao, nhìn vô cùng chướng mắt.

Đồng tử của Đường Hạo Minh giãn ra, không ngờ đến Tống Vy lại đối xử với bản thân cô như vậy.

Anh ta vội vàng đưa tay ra: “Tống Vy, em làm gì vậy!”

Tống Vy nắm chặt cán dao: “Tôi làm gì không phải anh đã nhìn thấy sao? Tôi biết, anh bắt tôi đến đây, ngoại trừ muốn ép buộc tôi ở cùng anh, còn muốn lợi dụng tôi để đối phó với Hạo Tuấn, để phá vỡ kế hoạch của anh, chỉ có tôi tự sát mới là cách tốt nhất, như vậy, anh không có được tôi, cũng không đối phó được với Hạo Tuấn.”

Sắc mặt Đường Hạo Minh trở nên khó coi: “Vì không để tôi chạm vào em, vì Đường Hạo Tuấn, em lại làm đến mức này!”

“Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể làm như vậy, nên Đường Hạo Minh, nếu như anh không muốn tôi chết, anh hãy cách tôi xa một chút, đừng có ý gì với tôi.” Tống Vy lạnh lùng nhìn anh ta.

Đường Hạo Minh nhìn chằm chằm vào cô, nhìn mấy phút đồng hồ, đột nhiên bật cười: “Tống Vy, tôi thật sự bại trong tay em, em nói không sai, tôi quả thật không thể nhìn thấy em chết, được, tôi không chạm vào em, nhưng tôi vẫn nói câu kia, tôi sẽ khiến em chấp nhận tôi, bởi vì tôi có thời gian, bây giờ không được, vậy thì cả đời này!”

Nói xong, anh ta nhấc chân đi ra ngoài.

Vết thương trên đầu anh ta và vết thương trên tay anh ta đều cần phải băng bó kịp thời.

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Tống Vy đột nhiên giống như được giải thoát, buông con dao trong tay ra.

Bịch một tiếng, con dao rơi xuống đất.

Tống Vy che mặt, bất lực khóc nức nở.

Thật nguy hiểm, nếu như không phải cô kịp thời cầm bình hoa và dao làm Đường Hạo Minh bị thương, không biết chừng tối nay mình đã thật sự bị Đường Hạo Minh ức hiếp.

Không sai, cô không hề muốn chết, cô vẫn muốn sống quay trở về, trở về bên cạnh Đường Hạo Tuấn và ba đứa con.

Nên cô không có cách nào, chỉ có thể dùng dao cứa lên cổ mình, muốn dùng việc tự sát để uy hiếp Đường Hạo Minh.

Cô biết Đường Hạo Minh yêu cô, nên chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn cô chết, anh ta chắc chắn sẽ lập tức thu tay.

Nhưng đồng thời, cô cũng lo lắng Đường Hạo Minh yêu cô nhưng không yêu sâu đậm như vậy, không quan tâm đến tính mạng của cô.

Nên lúc đó cô cũng cược, cược Đường Hạo Minh yêu cô rất sâu đậm, không nỡ để cô chết.

Có trời mới biết được mấy phút Đường Hạo Minh nhìn cô kia, cô căng thẳng, lo lắng đến mức nào, lo lắng cuối cùng Đường Hạo Minh sẽ cười nói, em đã muốn chết, vậy thì chết đi.

Nhưng may là cuối cùng, cô vẫn thắng cược.

Đương nhiên, nếu như cô không thắng, cô sẽ thật sự ra tay với bản thân mình.

Lời nói của cô lúc đó, không chỉ để uy hiếp Đường Hạo Minh, đồng thời cũng là nghiêm túc.

Chỉ cần cô chết đi, Đường Hạo Minh sẽ không có được cô, cũng không thể lợi dụng cô để đối phó với Hạo Tuấn.

Chỉ là lần này cô đã thắng, vậy thì lần sau thì sao?

Cơ thể Tống Vy co rúm lại, trong lòng có chút bất an.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK