Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 974

Còn sau khi ông Cố rút lui thì nhà họ Cố càng sa sút, có thể chống đỡ tới hiện tại, cũng là những gia tộc quyền quý khác nhìn thấy ông Cố khi còn trẻ đã cống hiến cho đất nước, cho nên luôn không có ra tay với nhà họ Cố, nếu không nhà họ Cố sớm đã không còn rồi.

Cũng vì như thế, nhà họ Trương là kẻ địch chính trị của nhà họ Cố, cũng không đành ra tay với nhà họ Cố, mãi tới khoảng thời gian trước, một con cháu của nhà họ Cố trêu đùa một cô chủ của nhà họ Trương, chọc giận nhà họ Trương, cộng thêm sự giúp đỡ đầu tư mà tổng giám đốc cung cấp cho nhà họ Trương, nhà họ Trương đương nhiên cũng sẽ không nhẫn nhịn được, bắt đầu tiến hành chèn ép cực mạnh đối với nhà họ Cố.

Có điều Trình Hiệp không hề đồng cảm cho nhà họ Cố.

Ai kêu con cháu của nhà họ Cố làm nhiều chuyện khiến người khác không thể dung tha chứ, cũng ai kêu ông Cố tinh anh một đời, tới già ngược lại làm ra chuyện hồ đồ, vậy mà bao che cô Lâm.

“Hai ba tháng…” Đường Hạo Tuấn tính toán một chút.

Hai ba tháng, sêm sêm với thời gian Tống Vy kết thúc cuộc thi đấu quốc tế.

Thời gian này không tệ, đợi khi cuộc thi kết thúc, Tống Vy về nước thì có thể nhìn thấy một màn nhà họ Cố và Lâm Giai Nhi đền tội.

Cũng coi như là một món quà anh tặng cho cô.

“Tiếp tục trông coi kỹ Lâm Giai Nhi, không thể để cô ta chết, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.” Đường Hạo Tuấn trầm giọng dặn dò.

Trình Hiệp gật đầu: “Tôi hiểu.”

Kết thúc cuộc gọi, Đường Hạo Tuấn cầm ly rượu lên, xoay người đi vào phòng.

Nghe thấy tiếng nước ào ào trong phòng tắm, bước chân của Đường Hạo Tuấn khựng lại, trong mắt vụt qua một tia tối tăm.

Sau đó, anh để ly rượu ở đầu giường, nhấc chân đi về phía phòng tắm.

Cửa phòng tắm không có khóa trái, Đường Hạo Tuấn rất dễ dàng mở ra.

Tống Vy đứng ở dưới vòi hoa sen, tiếng nước ào ào che đi tiếng bước chân của anh.

Mãi tới khi anh từ đằng sau ôm eo của cô, cô mới sửng sốt mới biết anh đã đi vào.

Tống Vy xoay đầu, không khách sáo mà lườm anh: “Anh dọa chết em rồi.”

Người đàn ông mặt dày hừ một tiếng, cúi đầu cắn nhấm cổ của cô. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sức cắn của anh không lớn, cho nên Tống Vy cũng không cảm thấy đau, chỉ là cảm thấy ngứa.

Cô không nhịn được mà rụt cổ: “Được rồi, anh mau buông em ra, em còn tắm.”

Đường Hạo Tuấn buông cổ của cô ra, lại ngậm tai của cô, giọng nói trầm khàn: “Em cứ tắm của em đi.”

Hàm ý là em cứ tắm của em, anh hôn là chuyện của anh, không xung đột.

Tống Vy trợn mắt: “Anh đủ rồi đó, anh dính ở đây, em làm sao tập trung tắm được?”

Nghe thấy lời này, Đường Hạo Tuấn dừng lại, cụp mí mắt dường như đang suy nghĩ câu nói này của cô.

Hai giây sau, anh lấy vòi săn trên đầu cô phun xuống: “Anh tắm cho em, như vậy em không cần lo lắng phân tâm rồi.”

“…” Tống Vy nghẹn lời, vừa tức vừa buồn cười: “Cho nên ý của anh là anh bất luận như thế nào cũng không ra ngoài đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK