Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1518

“Đúng vậy, rất xin lỗi, ông chủ.” Người ở đầu bên kia điện thoại nói xin lỗi.

Đường Hạo Minh hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng đè cơn giận xuống: “Bỏ đi, cậu phái người tản ra khắp nơi, bí mật tìm tung tích của Đường Hạo Tuấn, sau khi tìm được, lập tức thông báo cho tôi biết.”

“Vâng.” Người ở đầu bên kia điện thoại gật đầu, sau đó nói: “Ông chủ, mọi người có muốn chuyển đi không?”

“Tạm thời không cần, nếu như phải chuyển đi, dàn trận quá lớn, Đường Hạo Tuấn đã đến đây, vậy chứng tỏ, anh ta đã vô cùng chắc chắn chúng ta đang ở quốc gia này, nên bây giờ anh ta chắc chắn đã sắp xếp rất nhiều người, nói không chừng đã liên hệ với quân đội của quốc gia này, luôn luôn theo dõi tất cả sự bất thường, nếu như bây giờ chúng ta chuyển vị trí, dàn trận lớn như vậy, chắc chắn sẽ lập tức bị phát hiện sau đó bị chặn lại.” Đường Hạo Minh nghiến răng lạnh lùng nói.

“Tôi biết rồi, vây tôi đi sắp xếp thuộc hạ đi tìm kiếm tung tích của Đường Hạo Tuấn.” Người ở đầu bên kia điện thoại cảm thấy có lý, cũng không nói gì nữa.

Đường Hạo Minh ừ một tiếng: “Đi đi.”

Kết thúc cuộc điện thoại, anh ta đặt điện thoại xuống, cúi đầu bắt đầu tình toán ở trong lòng.

Đường Hạo Tuấn đã tìm đến đây, vậy thì tìm được anh ta, tìm được Tống Vy cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Mặc dù bây giờ không chuyển đi, nhưng bọn họ cũng không thể cứ ở đây, vẫn nên nghĩ cách, dụ Đường Hạo Tuấn đi, để Đường Hạo Tuấn cho là anh ta đã đưa Tống Vy chuyển đến nơi khác.

Như vậy, sau khi Đường Hạo Tuấn rời khỏi nước L, anh ta mới thật sự đưa Tống Vy chuyển đi.

Nghĩ như vậy, Đường Hạo Minh cầm điện thoại, đứng lên, đi ra bên ngoài biệt thự, nhìn dáng vẻ như đang liên lạc với ai đó.

Chỗ lan can trên tầng ba, Tống Vy không biết đã đứng đó bao lâu, hai tay đặt trên lan can, lúc này đang kích động nắm chặt lại, run rẩy, trên mặt cô cuối cùng cũng nở ra nụ cười đầu tiên trong mấy ngày nay.

Quá tốt rồi, cô thật sự đã trên một hòn đảo nào đó thuộc vùng biển của nước L, hơn nữa Hạo Tuấn cũng đã tìm đến, xem ra, cô được cứu rồi.

Thông qua những lời Đường Hạo Minh vừa nói, cũng khiến cô trở nên cảnh giác, mặc dù Đường Hạo Minh không có ý chuyển đi, nhưng Hạo Tuấn ở đây, anh ta chắc chắn sẽ không cứ ở đây, nếu không chắc chắn sẽ bị Hạo Tuấn tìm thấy.

Nên Đường Hạo Minh chắc chắn sẽ nghĩ cách đưa cô rời khỏi đây, vậy thì, Hạo Tuấn sẽ không tìm được cô.

Không được, không thể để Đường Hạo Minh đưa mình rời khỏi đây, khó khăn lắm Hạo Tuấn mới biết được vị trí của cô, nếu như Đường Hạo Minh đột nhiên chuyển đi, nỗ lực của Hạo Tuấn xem như là bỏ đi.

Cô phải nghĩ cách, để mình ở lại đây, không chỉ có như vậy, còn phải khiến Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi cùng ở lại.

Như vậy, sau khi Hạo Tuấn tìm thấy có thể một lần tóm gọn.

Suy nghĩ, Tống Vy nắm chặt lan can, quay người trở về phòng.

Buổi tối ngay hôm nay, bởi vì cô biết được tin tức Đường Hạo Tuấn ở trên cùng một đất nước, vì vậy cả cơ thể và trái tim cuối cùng đã thả lỏng hơn rất nhiều, mấy ngày nay, lần đầu tiên có một giấc ngủ ngon.

Đương nhiên, vì không để cho Đường Hạo Minh nửa đêm xông vào, cô vẫn chuyển chiếc bàn, chặn ở cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK