Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 755

Cũng khó cho Lâm Giai Nhi quá, khóc từ chiều tới giờ, sau đó đợi Đường Hạo Tuấn về mách lẻo.

“Hạo Tuấn, xem ra cô Lâm có chuyện muốn nói với anh, em đưa con lên lầu trước.”

Dứt lời, cô dắt hai đứa trẻ đi lên lầu.

Đường Hạo Tuấn nhìn bóng dáng ba mẹ con đi khuất ở cầu thang, lúc này mới nhìn Lâm Giai Nhi: “Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?”

“Thật ra chuyện cũng không liên quan tới cô Tống, là tại tôi, Hạo Tuấn, tôi thật sự sai rồi sao?” Lâm Giai Nhi cắn môi: “Buổi chiều bà cả tới đây tìm cô Tống, hy vọng cô Tống nói giúp bà ấy, để cậu bỏ qua cho anh Hạo Minh, cô Tống không đồng ý, sau đó tôi…”

Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Cậu làm sao?”

“Sau đó tôi đồng ý thay cô Tống, vì vậy cô Tống và dì Vương trách tôi.” Lâm Giai Nhi cúi đầu, lại nhỏ giọng khóc nức nở: “Rõ ràng tôi chỉ muốn giúp cô Tống thôi, vậy mà cô Tống lại…”

Lời phía sau cô ta không nói, để Đường Hạo Tuấn tự đoán.

Cô ta khóc rất thương tâm.

Vốn dĩ tưởng Đường Hạo Tuấn thấy cô ta khóc như vậy sẽ dỗ dành cô ta, nhưng Đường Hạo Tuấn lại mím đôi môi mỏng đứng đó, không mảy may có ý muốn an ủi, ngược lại lạnh lùng nói: “Đúng là cậu sai rồi!”

“Hả?” Tiếng khóc của Lâm Giai Nhi khựng lại, nhìn anh bằng ánh mắt không thể tin nổi: “Tôi sai rồi? Hạo Tuấn, cậu cũng cảm thấy tôi sai?”

“Giai Nhi, từ mười năm trước khi cậu vẫn chưa bị tai nạn xe là cậu đã biết tôi và nhà bác cả không hợp rồi. Giờ Đường Hạo Minh bắt cóc Tống Vy, tôi bắt anh ta thì có gì không đúng? Tống Vy không đồng ý với bác cả cũng chẳng có gì sai, vì sao cậu phải đồng ý?”

“Tôi… tôi chỉ cảm thấy, dù sao họ cũng là người nhà của cậu, làm to chuyện quá cũng không tốt. Còn chuyện đồng ý thay cô Tống cũng vì nghĩ cho cô ấy thôi, tôi lo cô ấy sẽ bị bà cả gây khó dễ.” Lâm Giai Nhi ấm ức nói.

Khuôn mặt tuấn tú của Đường Hạo Tuấn trở nên lạnh lùng: “Tôi và bác cả đã gay gắt từ năm năm trước rồi, làm to nữa thì có sao? Hơn nữa tôi mới là chủ nhà họ Đường, Tống Vy là vợ tôi, là bà chủ nhà họ Đường, ai dám gây khó dễ cho cô ấy?”

“Nhưng…”

“Được rồi!” Đường Hạo Tuấn hơi mất kiên nhẫn ngắt lời cô ta: “Dù có thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho Đường Hạo Minh, đó là cái giá anh ta nhất định phải trả. Thế nên cậu đừng nói nữa, phía bác cả cậu cũng đừng quan tâm, tôi sẽ từ chối.”

Anh nói xong lập tức lướt qua người Lâm Giai Nhi rời đi.

Lâm Giai Nhi đứng tại chỗ, bàn tay hai bên sườn siết chặt lại, trong lòng rất không cam tâm vì thất bại này.

Vốn dĩ cô ta đang tính tạo quan hệ tốt với bà Đường, giúp bà ta khuyên Đường Hạo Tuấn. Cứ như vậy, bà Đường sẽ nợ cô ta một ân tình, sau đó cô ta sẽ có thể lợi dụng bà Đường để gây khó dễ cho Tống Vy.

Tuy Tống Vy không có mẹ chồng, nhưng bà bác cả không biết đạo lý cũng có thể khiến Tống Vy phát điên. Cứ thế, Tống Vy sẽ không chịu nổi họ hàng của Đường Hạo Tuấn, cuối cùng khiến người đàn ông bị kẹp ở giữa vợ và họ hàng phiền lòng.

Nhưng cô ta tính sót một bước, đó chính là quan hệ của Đường Hạo Tuấn và nhà bà Đường lại gay gắt tới vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK