Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1262

Bởi độ khó của cuộc thi ngày càng tăng, nên cuộc thi ngày nay đã không còn giống như trước có thể quyết định loại các thí sinh ngay trong ngày.

Bây giờ việc loại người phải đợi đến ngày thứ hai, hoặc ngày thứ ba mới đưa ra quyết định.

Lần này cũng như thế, diễn catwalk phải đợi đến ngày mốt, còn ngày mai là thời gian các thí sinh may trang phục.

Vì hôm nay, nhiều thí sinh chật vật mãi mới vẽ xong bản thiết kế và may trang phục, hơn cả là không có người trợ giúp.

Trong đó bao gồm cả Tống Vy, cô cũng chỉ vừa chọn chất liệu vải, còn chưa bắt đầu may đồ.

Sau buổi thi ngày hôm nay, Tống Vy và Hạ Bảo Châu đưa hai đứa nhỏ đến phòng khách.

Ban tổ chức bố trí cho họ hai căn phòng khác, Tống Vy chọn căn to nhất, để ở cùng hai đứa nhỏ.

Đây là lần đầu tiên cô ở một nơi như thế này, thành thật mà nói, nó khá mới mẻ, ngoài ra hội quán đã giữ rất nhiều bản vẽ thiết kế gốc của các nhà thiết kế nổi tiếng, cũng như một số bộ váy cao cấp trong các bộ sưu tập, Tống Vy có thể đi xem.

Phải biết rằng, bình thường cô rất tất bật cho cuộc thi, nên vốn chẳng có thì giờ xem chúng, nhưng giờ đã có rồi.

Ngày hôm sau, trước khi cuộc thi bắt đầu, Tống Vy đã gọi vài vệ sĩ đến: “Từ tối hôm qua đến giờ có nhân viên nào trong hội quán nhận được cái hộp nào không?”

Một vệ sĩ lắc đầu: “Không có.”

“Có lẽ chiếc hộp hôm nay vẫn chưa được giao.” Hạ Bảo Châu đoán.

Tống Vy gật đầu: “Chắc là vậy.”

Nói rồi, cô lại dặn dò các vệ sĩ: “Chú ý nhiều hơn nghe, nếu có người đến thì bắt ngay.”

“Rõ.” Người vệ sĩ đáp. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Mình đi thi thôi.” Tống Vy nhìn Hạ Bảo Châu, khẽ xoa lông mày.

Hạ Bảo Châu ừm một tiếng, rồi cùng cô rời phòng khách.

Cứ tưởng rằng sau khi cuộc thi kết thúc vào buổi trưa, Tống Vy sẽ có thể nghe tin Lâm Giai Nhi đã bị bắt, thế nhưng lại không có.

Lâm Giai Nhi không xuất hiện, và toàn bộ các nhân viên của hội quán cũng không nhận được chiếc hộp nào.

Hết cách, Tống Vy lại phải chờ đợi, thầm nghĩ liệu chiều nay Lâm Giai Nhi sẽ xuất hiện không.

Kỳ lạ là, từ chiều đến tối, Lâm Giai Nhi không hề có động tĩnh gì.

Cả một ngày mà không nhận được chiếc hộp nào, Tống Vy vẫn cảm thấy có chút không quen.

“Hạo Tuấn, theo anh thì có phải Lâm Giai Nhi đã biết kế hoạch bắt giữ cô ta của chúng ta nên không dám ló đầu không?” Tắm xong, Tống Vy gọi video cho Đường Hạo Tuấn, nói ra suy đoán của mình.

“Chuyện này…”

Bên phía Đường Hạo Tuấn cũng đã là buổi tối.

Hôm nay anh đi công tác nước ngoài, chênh lệch múi giờ giữa hai nơi cũng không nhiều.

Lúc bấy giờ anh cũng vừa tắm xong và đang ngồi bên giường dùng khăn lau tóc ướt, trông cả người chẳng còn nét cao sang lạnh lùng thường ngày mà chỉ còn vẻ lười biếng.

“Cũng không phải là không có khả năng.” Đường Hạo Tuấn choàng khăn lên sau gáy, hai tay cầm điện thoại, nhìn người phụ nữ trong màn hình: “Đương nhiên, cũng có khả năng là cô ta cố tình làm em hạ thấp cảnh giác.”

“Hạ thấp cảnh giác?” Tống Vy chớp chớp mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK