Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1466

Anh cúi người, ôm lấy cổ Tống Vy.

Tống Vy kinh ngạc quay đầu nhìn anh: “Tại sao phải xin lỗi?”

“Đã làm em không thể nghịch nước được.” Đường Hạo Tuấn cụp mắt, áy náy nói.

Tống Vy nở nụ cười: “Được rồi, đúng là ban đầu có không vui lắm, nhưng bây giờ đã không sao rồi, không thể nghịch nước thì thôi cũng được.”

Mặc dù cô nói như vậy, nhưng sự thất vọng trong mắt lại không che giấu chút nào.

Đường Hạo Tuấn buông cổ cô ra, kéo cô đứng lên: “Đi theo anh.”

“Đi đâu?” Tống Vy nghi ngờ hỏi.

Đường Hạo Tuấn kéo tay cô đi ra cửa: “Mang em đi nghịch nước.”

Đầu tiên, mắt của Tống Vy sáng lên, nhưng rất nhanh khôi phục lại sự bình tĩnh, không hiểu sao, cau mày lại: “Đi ra bờ biển sao? Như vậy không được, quần áo không thích hợp.”

“Không phải đi ra bờ biển, mà là đi bể bơi.” Đường Hạo Tuấn quay đầu nhìn cô một cái, trả lời.

Tống Vy há to miệng: “Bể bơi?”

“Ừ, anh không thể chấp nhận để người đàn ông khác nhìn thấy thân thể của em, cho nên chỉ có thể dẫn em đi bể bơi chơi, chẳng qua nếu như em thật sự muốn đi ra biển chơi, bảo Trình Hiệp mua cho em một bãi biển để em chơi, không mặc quần áo cũng được, tóm lại chính là không thể cùng chơi đùa với những người khác.” Đường Hạo Tuấn nói nghiêm túc.

Tống Vy dở khóc dở cười: “Gì chứ, anh mới không mặc quần áo ấy.”

Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn cong lên

Rất nhanh, hai người tới bể bơi, trên đường tới, Đường Hạo Tuấn đặc biệt gọi điện thoại cùng khách sạn, bao toàn bộ bể bơi.

Cứ như vậy, sẽ không có người đi vào quấy rầy bọn họ.

Tống Vy nhìn bể bơi hiện ra ánh sáng màu xanh nhạt, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Mặc dù không khí bơi lội ở bể bơi không bằng ở bờ biển.

Nhưng vì không để bình dấm chua của nhà mình đổ, cô cũng miễn cưỡng tiếp nhận.

Hơn nữa, quả thực cô đã rất lâu rất lâu không có bơi lội.

Đứng ở bên cạnh bể bơi, Tống Vy bỗng nhiên vỗ trán một cái: “Ai nha, quên mang áo tắm đến đây rồi.”

“Không sao, cứ như vậy cũng được, hôm nay ở đây đã bị em nhận thầu rồi.” Đường Hạo Tuấn vung tay lên, cực kì hào khí nói.

Tống Vy buồn cười không thôi: “Sao lại kì như thế chứ, nhưng anh nói cũng đúng, đã bị em nhận thầu rồi, vậy em liền không khách khí.”

Nói xong, cô cởi bộ váy dài ở trên người xuống, chỉ mặc nội y mỏng không dây nhảy xuống.

Đường Hạo Tuấn thấy thế, đôi mắt tối lại, cũng theo xuống nước.

Anh bơi tới bên cạnh Tống Vy, ôm lấy cô, giữ lấy đầu cô liền hôn xuống.

“Ưm…” Tống Vy trừng to mắt.

Người đàn ông này làm sao, tại sao lại hôn lên?

Tống Vy dùng sức đẩy Đường Hạo Tuấn ra, thở hồng hộc hỏi: “Anh làm gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK