Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1210

Nhưng người khiến Tống Vy kinh ngạc, vẫn là Kiều Phàm.

Chuyện này, cô và Hạo Tuấn đều không biết, nhưng Kiều Phàm lại biết là Đường Hạo Minh làm.

Anh ta rốt cuộc là làm sao mà biết được?

“Vy Vy, em còn nghe không?” Kiều Phàm hỏi qua điện thoại.

Có gì đó xẹt qua trong mắt Tống Vy, đè nén hoài nghi trong lòng, ừ một tiếng: “Còn, nhưng tôi có việc cần làm, Kiều Phàm, chúng ta nói chuyện sau nha.”

“Được rồi.” Kiều Phàm cười gật đầu.

Kết thúc trò chuyện, Tống Vy buông điện thoại xuống, cả người rơi vào trầm tư.

Cô phát hiện, rất nhiều chuyện đều bị che đậy bởi bức “màn”, làm cho người ta không thấy rõ bên trong che giấu sâu thế nào.

Chờ cô khó khăn kéo được bức màn xuống, cô vẫn không thấy rõ, bởi vì bên trong còn có một bức màn khác.

Giống với Kiều Phàm vậy.

Cô luôn cho rằng, giữa Kiều Phàm, Lâm Giai Nhi, Đường Hạo Minh không có khả năng có quan hệ gì, bởi vì Kiều Phàm và bọn họ, đều không có ân oán.

Nhưng bây giờ cô mới hiểu được, tất cả đều là cô nghĩ quá ngây thơ rồi.

Giữa tổ chức sau lưng Kiều Phàm và Đường Hạo Minh có thể có ân oán sống chết, còn giữa Kiều Phàm và Lâm Giai Nhi, có lẽ cũng có chuyện gì cô không biết.

Nếu không Lâm Giai Nhi vì sao tìm anh ta giúp đỡ.

Cô tuyệt đối không tin sự thật giống Kiều Phàm nói như vậy, Lâm Giai Nhi không được người giúp, mới tìm anh ta.

“Ai…” Tống Vy đau đầu xoa xoa huyệt Thái Dương.

Đường Hạo Tuấn trở về, đóng cửa phòng: “Than thở gì vậy?”

“Còn không phải Kiều Phàm.” Tống Vy trả lời.

Gương mặt đẹp trai của Đường Hạo Tuấn xụ xuống : “Sao lại nhắc tới anh ta?”

“Em vừa nói chuyện với Kiều Phàm.” Tống Vy kéo anh ngồi xuống, sau đó kể lại chuyện vừa rồi.

Sau khi kể xong, cô nhìn anh, hơi ngạc nhiên: “Sao anh không ngạc nhiên?”

“Ngạc nhiên gì?” Đường Hạo Tuấn nhếch mày.

Tống Vy nhíu mày: “Đương nhiên là chuyện video kia là Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi cùng âm mưu gửi anh a.”

Đường Hạo Tuấn cười khẽ: “Chuyện này, anh đoán được từ lâu rồi, không chỉ như vậy, anh cũng nghi ngờ từ đầu, Lâm Giai Nhi không ở thành phố Giang .”

“Cái gì, anh đã sớm đoán được?” Tống Vy há miệng kinh ngạc, sau đó giận dỗi đẩy anh ra: “Vậy mà anh không nói cho em biết.”

“Em bận chuyện của Tống Huy Khanh, nên anh không muốn lại nói em nghe chuyện đó, khiến em phiền lòng hơn.” Đường Hạo Tuấn ôm lấy cô, hôn lên trán cô.

Sự bực bội trong lòng Tống Vy tan biến, thở dài: “Em thật sự không ngờ tới, Kiều Phàm và Lâm Giai Nhi trong lúc đó cũng xảy ra chuyện mà em không biết.”

“Không có việc gì, sẽ điều tra rõ thôi.” Đường Hạo Tuấn nhéo nhéo tay cô.

Tống Vy ừ một tiếng, tựa đầu vào lòng anh: “Đúng rồi, huy chương kia, anh sắp xếp xong chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK