Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1248

“Phụ nữ?” Hạ Bảo Châu chớp mắt nhìn Tống Vy: “Vy Vy, là cái cô kia sao?”

Tống Vy rũ mắt: “Chỉ nói là người phụ nữ thôi thì cũng không thể chắc chắn được.”

Nói xong, cô nhìn bưu tá rồi hỏi: “Là người phụ nữ như thế nào, mặt mũi, thân hình, có chỗ nào đặc biệt không?”

Bưu tá suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Là một người phụ nữ tóc đen mắt đen giống cô, là người phương Đông. Còn về mặt mũi thì tôi không rõ lắm, cô ta ăn mặc rất kín,… hình như cũng không có chỗ nào đặc biệt cả.”

“Trả lời kiểu gì vậy?” Hạ Bảo Châu cau mày.

Tống Vy cụp mắt.

Tóc đen mắt đen, đến từ phương Đông.

Xem ra chính là Lâm Giai Nhi.

“Tại sao đơn hàng chuyển phát nhanh này lại không có thông tin người gửi?” Tống Vy siết chặt lòng bàn tay, hỏi lại lần nữa.

Bưu tá đáp: “Là người phụ nữ kia chủ động đến tìm tôi, lúc đó tôi đang ở trạm chuyển phát nhanh, được phân bổ giao hàng đến đây. Người phụ nữ kia tìm tôi, đưa đơn hàng kia cho tôi rồi nhờ tôi tiện đường ghé qua đưa cho cô. Cô ta nói mình là bạn của cô, trong đó là quà tặng cho cô, tôi cũng không nghĩ nhiều nên nhận lấy. Tôi xin thề là tôi không nhận một ngàn nào của cô ta hết, tôi thấy tiện đường nên giúp giùm, không ngờ…”

Không ngờ bên trong lại là xác mèo.

Hạ Bảo Châu chậc chậc hai tiếng: “Thảo nào không có thông tin người gửi, người kia cũng khá thông minh đấy.”

Tống Vy gật đầu.

Phải thừa nhận rằng Lâm Giai Nhi quả thực rất thông minh, cô ta đến trạm chuyển phát nhanh đưa bưu phẩm cho bưu tá, nhờ bưu tá tiện đường gửi luôn.

Bằng cách này, thật sự không cần ghi thông tin người gửi.

“Cô à, tôi biết đơn hàng hôm nay đã gây ra cho cô rất nhiều rắc rối, nhưng tôi thực sự không cố ý, tôi…”

“Tôi biết, anh tốt bụng nhưng lại giúp sai người thôi.” Tống Vy xua tay ngắt lời bưu tá: “Nhưng vì lòng tốt của anh mà dọa đến chúng tôi, cho nên tôi có thể không truy cứu nhưng anh bắt buộc phải ghi nhớ bài học này.”

“Vâng, vâng, cô yên tâm, công ty chuyển phát nhanh của chúng tôi sẽ phạt anh ta và trừ tiền thưởng một tháng, cô thấy có được không?” Giám đốc mỉm cười hỏi.

Tống Vy khẽ gật đầu: “Được.”

Không phải cô cố tình gây rắc rối cho bưu tá.

Mà cô làm như vậy để bưu tá phải nhớ lâu.

Nếu không phải Hạ Bảo Châu xem đơn hàng kia mà là cô, cô chắc chắn sẽ sợ hãi không kém gì Hạ Bảo Châu.

Cô đang mang thai, nói không chừng đứa bé trong bụng cũng có thể xảy ra chuyện.

Cho nên cô tin rằng sau bài học lần này, bưu tá sẽ không tùy tiện giúp người khác giao hàng nữa.

Vậy thì Lâm Giai Nhi sẽ không thể giao hàng tới đây được nữa.

Cuối cùng, giám đốc xin lỗi lần nữa rồi dẫn bưu tá đi.

Hạ Bảo Châu xoa xoa hai má: “Anh bưu tá này chắc sẽ hận chết người gửi đơn hàng này quá.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK