Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 303

Tống Vy dở khóc dở cười lắc đầu: “Nhưng lần này phân hội trưởng nói sai rồi, anh ấy không thích tôi đâu, anh ấy chỉ tán thưởng tài năng thiết kế của tôi thôi. Tặng hoa hồng là bởi vì tính cách anh ấy lạnh nhạt, không hiểu mấy thứ này, chỉ cảm thấy nếu là phụ nữ thì đều có thể tặng hoa hồng.”

“Được rồi được rồi, tôi không hiểu người trẻ tuổi các cô. Không nói mấy chuyện này nữa, biết tôi gọi cô tới đây làm gì không?” Phân hội trưởng nhìn cô.

Tống Vy suy nghĩ một lát rồi mới cất lời: “Chắc là có liên quan tới Tống Huyền đúng không?”

“Đúng vậy, lần này Tống Huyền thực sự xong đời rồi. Tổng hiệp hội sẽ thông báo cho những nhà thiết kế bị cô ta sao chép kia, nếu như những nhà thiết kế kia truy cứu trách nhiệm, cô ta chắc chắn sẽ phải ngồi tù, ít nhất là ba năm trở lên.”

“Đây đều do cô ta tự gây ra, ngay từ giây phút cô ta ăn cắp ý tưởng, thì kết cục của cô ta đã được xác định rồi.” Tống Vy xoay chén trà, lạnh nhạt nói.

Cô không hề thương cảm cho Tống Huyền một chút nào.

Những thiết kế kia, có cái nào không phải là tâm huyết của người khác chứ, Tống Huyền dùng tâm huyết của người khác để kiếm danh lợi, thì nên có kết cục như vậy.

“Tôi nói những điều này với cô, là hy vọng lúc mở tòa, cô sẽ làm người cung cấp bằng chứng, đứng ra xác nhận.” Phân hội trưởng cười nói.

Tống Vy gật đầu: “Yên tâm đi, tôi sẽ làm vậy.”

“Vậy thì tốt, ngoài ra, ngày thi đấu cuộc thi quốc tế là vào hai tháng sau. Trong hai tháng này, cô hãy chuẩn bị thật tốt, để quốc gia chúng ta, thành phố Giang chúng ta được nở mày nở mặt.”

“Vâng.” Tống Vy gật đầu, sau đó nghĩ tới điều gì đấy, bèn hỏi: “Đúng rồi phân hội trưởng, ông vừa nói có thứ muốn đưa cho tôi mà, là cái gì vậy?”

“À, suýt nữa thì quên mất.” Phân hội trưởng vỗ trán: “Người già rồi, trí nhớ kém lắm.”

Ông ta vừa nói vừa mở ngăn kéo ra, lấy một chiếc hộp cùng một tờ giấy chứng nhận đưa cho cô.

Tống Vy nghi hoặc nhận lấy.

Cô mở hộp ra xem trước, phát hiện bên trong là một chiếc huy chương, cô lại càng nghi hoặc hơn.

Sau đó, cô lại mở giấy chứng nhận bên cạnh ra, nhìn thấy chứng nhận bên trong thì trợn tròn mắt: “Quán quân giải Kim Vũ, Mina? Phân hội trưởng ông…”

“Kinh ngạc vì sao tôi lại biết cô là Mina có đúng không?” Phân hội trưởng phá lên cười nhìn cô.

Tống Vy gật đầu.

Phân hội trưởng đẩy kính lão trên sống mũi: “Ngày hôm kia giáo viên Mercedes của cô đã gọi điện nói cho tôi, sau đó buổi chiều hôm qua ông Mạc cũng nói chuyện Tống Huyền sao chép ý tưởng với tôi, nói rằng giải Kim Vũ cũng là sao chép ý tưởng mà có được, là sao chép của nhà thiết kế Mina. Tôi liền nghĩ Mina không phải là cô sao, thế là…”

“Thế là ông nói chuyện này với ban tổ chức cuộc thi giải Kim Vũ?” Tống Vy nhướn mày.

Phân hội trưởng cười trả lời: “Đúng vậy, khi đó ban tổ chức giải Kim Vũ ngay lập tức quyết định nhanh chóng làm huy chương và giấy chứng nhận cho cô. Dù sao thì tác phẩm mà Tống Huyền đoạt giải cũng là của cô cả. Tin rằng lúc này trang web chính của giải Kim Vũ cũng đã thay đổi thông tin quán quân thực sự rồi.”

Tống Vy cảm động ôm giấy chứng nhận vào lòng: “Cảm ơn phân hội trưởng.”

“Cô không cần cảm ơn tôi, đây vốn là những thứ cô nên nhận được. Tới lúc đó cô cứ cố gắng hết sức trong cuộc thi quốc tế là được.” Phân hội trưởng vỗ bả vai cô.

Đương nhiên Tống Vy sẽ đồng ý.

Sau đó, cô chào tạm biệt phân hội trưởng rồi rời đi, chuẩn bị quay lại bệnh viện đón con.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK