Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1371

Y tá gật đầu, đi tới trước giường bệnh, sau đó xé cái bao bì của ống tiêm ra.

Bỗng nhiên, y tá sững người.

Giang Vân Khê vội hỏi: “Làm sao vậy?”

“Anh này trông rất giống sếp của tập đoàn Đường Thị trên tin tức.” Y tá nhìn mặt của Đường Hạo Tuấn rồi kinh ngạc thốt lên.

Thật sự càng nhìn càng giống.

Không, nên là giống y hệt mới đúng.

Trái tim của Giang Vân Khê treo lơ lửng, hai tay siết chặt lại.

Xong rồi xong rồi, bị nhìn ra rồi.

Vậy người y tá này liệu có nói ra, nói sếp của tập đoàn Đường Thị ở đây không?

Vừa nghĩ tới việc sau khi y tá nói ra, người nhà hoặc vợ của người đàn ông nghe được, chạy tới đón người đi thì Giang Vân Khê cảm thấy trái tim của mình đau tới mức không thể hít thở.

Cô ta đã yêu sâu sắc người đàn ông này, không thể tưởng tượng sau khi mất đi người đàn ông này, bản thân sẽ biến thành bộ dạng gì.

Vậy nên cô ta tuyệt đối không thể để người khác biết, anh ở đây.

Khi Giang Vân Khê băn khoăn nên dùng cách gì khiến y tá đừng nói ra chuyện Đường Hạo Tuấn ở đây thì nghe thấy y tá mở miệng: “Có điều vị này chắc không phải là vị sếp đó, vị sếp trong video đã nói rồi, anh ấy đang ở nước ngoài cùng vợ tham gia cuộc thi, sao có thể ở đây được, có điều trông giống như vậy, thật là khiến người ta quá kinh ngạc rồi.”

Nghe thấy lời này, mắt của Giang Vân Khê chợt sáng lên.

Đúng, người sếp đó ở nước ngoài với vợ.

Vậy người này không phải là sếp gì đó kia rồi.

Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Giang Vân Khê vô cùng kích động, nhưng cũng có hơi thất vọng.

Không phải sếp, vậy thì là một người đàn ông bình thường…

Không, cô ta sao có thể nghĩ như vậy!

Giang Vân Khê lắc đầu, rất nhanh quăng suy nghĩ trong đầu đi.

Đây là người đàn ông cô ta thích, là người bình thường thì sao chứ.

Người cô ta yêu là con người này của anh, đâu phải là tiền và thân phận, để tâm anh có phải là người bình thường hay không làm gì chứ.

Ánh mắt của Giang Vân Khê chột dạ nghĩ, bề ngoài lại mỉm cười với y tá: “Trên thế giới có rất nhiều người, trông giống nhau cũng không có gì kỳ lạ.”

“Cô nói cũng đúng, tôi trước đó nhìn thấy hai người không có quan hệ gì, trông rất giống nhau.” Y tá gật đầu, cũng không nghĩ nhiều.

Thành công khiến y tá buông bỏ nghi hoặc trong lòng, Giang Vân Khê thở phào, nhưng trong lòng đã có suy nghĩ làm thủ tục xuất viện cho người đàn ông trên giường bệnh.

Cho dù anh thật sự không phải là sếp Đường đó, nhưng quần áo anh mặc rất đắt tiền, nói không chừng là anh em với sếp Đường đó.

Nếu thật sự là như vậy, ở lâu trong bệnh viện, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.

Vậy nên vẫn là xuất viện thì tốt hơn, đợi sau khi anh tỉnh, yêu cô ta, cô ta mới thả anh về đi tìm người nhà của mình.

Như vậy, cô ta cũng không sợ sẽ anh sẽ một mình biến mất ở trong thế giới của cô ta.

Hơn nữa cho dù anh có vợ, chỉ cần anh yêu cô ta, cô tin, anh chắc chắn cũng bằng lòng vì cô ta mà ly hôn vợ.

Càng nghĩ Giang Vân Khê càng kiên định muốn cho Đường Hạo Tuấn xuất viện.

Vì vậy đợi sau khi y tá đi, cô ta lập tức đi tìm bác sĩ, hỏi vấn đề xuất viện.

Ở nước ngoài, Tống Vy đã nói ra nguyên nhân mình rút khỏi cuộc thi cho ban tổ chức, ban tổ chức cũng đồng ý giúp cô che giấu, chỉ công khai nguyên nhân với bên ngoài là cô sinh non không thể tham gia cuộc thi.

Đồng thời, bên phía Trần Châu Ánh, cũng thuận lợi rút khỏi cuộc thi.

Như vậy, hai người trở thành á quân 2 của cuộc thi đấu quốc tế lần này, mà Jason và một nhà thiết kế khác cùng với cộng sự của bọn họ, bắt đầu cạnh tranh vị trí quán quân á quân 1.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK