Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1654

Cô không ngờ, Vy Vy ngay lập tức biết được cô đang nói dối.

Bỏ đi.

Giang Hạ thở dài, lên tiếng trả lời: “Vy Vy, rất xin lỗi, lúc nãy là tớ lừa cậu, tớ thừa nhận, tớ không muốn trở về, sau này, cũng không có ý định trở về, cứ như vậy đi.”

Nói xong, cô trực tiếp tắt điện thoại.

Tô Cẩm Thành cầm một cốc sinh tố và một cốc cafe trở về, đúng lúc nghe thấy những lời này của cô, đưa sinh tố cho cô, hỏi: “Ai thế? Bảo em trở về đâu?”

“Là bạn thân của em.” Giang Hạ nhận lấy cốc sinh tố nói: “Em với bạn thân em thành lập một công ty thiết kế quần áo ở thành phố Giang, bây giờ bạn thân của em bảo em trở về làm, em không có ý định trở về.”

“Bạn thân của em, là cô gái tên Tống Vy kia sao?” Tô Cẩm Thành ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi.

Giang Hạ kinh ngạc: “Sao anh biết?”

“Lúc đến tìm em, có tìm hiểu một chút, bạn thân của em rất xinh đẹp.” Tô Cẩm Thành mở nắp cốc cafe ra, uống một ngụm nói.

Giang Hạ cảnh giác nhìn anh ta: “Anh Cẩm Thành, không phải anh có ý gì đó với bạn thân của em đấy chứ? Em nói cho anh biết, nhất định không được, bạn thân của em quả thật rất xinh đẹp, đẹp không tì vết, nhưng cậu ấy kết hôn rồi, còn có ba đứa con, nên anh không còn cơ hội đâu.”

Nghe xong lời này của cô, Tô Cẩm Thành dở khóc dở cười, đưa tay lên gõ đầu cô: “Con nhóc này, nói cái gì thế hả, anh sao có thể có ý gì đó với bạn thân của em được chứ, anh chỉ khen cô ấy xinh đẹp thôi, cô ấy quả thật là cô gái xinh đẹp nhất mà anh từng gặp, nhưng anh không có ý gì với cô ấy, anh cũng biết cô ấy đã kết hôn rồi, chồng còn là chủ tịch của tập đoàn Đường thị.”

“Cái này anh cũng biết?” Giang Hạ kinh ngạc.

Tô Cẩm Thành gật đầu: “Đương nhiên rồi, nói ra thì anh và Đường tổng cũng xem như là quen biết, khi anh làm việc ở một công ty ở bên nước ngoài, phụ trách tiếp đón những ông trùm kinh doanh ở trong nước, ông trùm dẫn đầu chính là anh ta.”

“Hóa ra là như vậy.” Giang Hạ gật đầu, không hỏi nữa.

Tô Cẩm Thành uống hết cafe, ném cốc dùng một lần vào trong thùng rác bên cạnh, sau đó cúi người, ngẩng đầu lên nhìn cô: “Nói về em đi, bạn thân của em bảo em trở về đi làm, tại sao em không muốn về? Đó không phải công ty hai người cùng thành lập nên sao? Lẽ nào, em và bạn thân của em cãi nhau?”

Giang Hạ khẽ lắc đầu: “Không phải, mối quan hệ của em với Vy Vy rất tốt, là bạn thân nhiều năm, từ trước đến nay chưa từng cãi nhau, chưa từng xảy ra mâu thuẫn.”

“Vậy thì tại sao?”

Giang Hạ rủ mí mắt xuống: “Là bản thân em xảy ra một chút chuyện, không thích hợp làm việc nữa.”

Nói xong, cô đứng dậy: “Được rồi, anh Cẩm Thành, chúng ta không nói đến những chuyện này nữa, đi thôi, em có chút đói rồi, đi ăn gì trước đã, em mời.”

“Được rồi, vậy anh sẽ không khách khí đâu.” Tô Cẩm Thành cũng đứng dậy.

Giang Hạ cười: “Không cần anh khách khí, đi thôi.”

Hai người cười cười nói nói đi lên xe.

Biệt phủ nhà họ Đường, nhìn thấy tin nhắn trả lời của Giang Hạ, Tống Vy sắp bị tức đến bật cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK