Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 799

Tống Vy bụm mặt: “Giang Hạ, cậu không hiểu đâu…”

“Có gì mà tớ không hiểu, cũng chẳng phải tớ chưa từng đau khổ vì tình. Vì yêu Kiều Phàm, chuyện gì tớ cũng trải qua, nhưng tớ cũng không như cậu, dằn vặt mình tới mức này, ít nhất tớ vẫn luôn rất kiên cường.” Giang Hạ lạnh giọng cắt ngang lời cô.

Tống Vy khẽ mím môi, cô muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng không nói được câu nào.

Giang Hạ nói không sai, cho dù đau lòng hơn nữa, cô ấy cũng chưa từng sa sút thế này.

Điểm này, quả thật cô không bằng cô ấy.

“Được rồi mà Vy Vy, cậu nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của mình đi.” Giang Hạ bước tới ôm Tống Vy, dịu giọng an ủi: “Trước đây cậu chói mắt bao nhiêu hả? Cậu của bây giờ khiến tớ cũng chẳng nhìn nổi nữa. tớ biết cậu rất yêu tổng giám đốc Đường, anh ta khiến cậu đau lòng, nhưng cậu cũng không thể hành hạ bản thân được, muốn dằn vặt cũng phải dằn vặt tổng giám đốc Đường chứ?”

“Dằn vặt Hạo Tuấn?” Tống Vy ngẩng đầu.

Giang Hạ trịnh trọng gật đầu: “Không sai, anh ta khiến cậu khó chịu, không phải nên dằn vặt anh ta sao? Tự dằn vặt mình không đáng, cũng không phải là một cách thông minh. Hơn nữa đàn ông mà, có thiếu gì đâu. Nếu tổng giám đốc Đường vẫn cứ đối xử với cậu như thế, cậu cứ ly hôn với anh ta đi, tìm một người khác là xong.”

Tống Vy bị cô ấy chọc cười: “Cậu cho rằng đơn giản thế sao.”

“Sao lại thành không đơn giản. Dù sao thì thái độ bây giờ của tổng giám đốc Đường, chỉ sợ cũng không trở lại như trước kia được nữa rồi. Cậu dứt khoát cắt đứt sớm cho xong chuyện đi, rơi vào đau khổ là cậu, cho dù cậu không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho hai đứa nhỏ chứ.”

“Hai đứa…” Mắt Tống Vy hơi lóe lên.

Giang Hạ ừm một tiếng: “Đúng thế, không thể cứ để hai đứa nhỏ sống trong bóng ma cậu và tổng giám đốc Đường không hòa hợp được, đúng không? Sẽ có hại cho sự trưởng thành của hai đứa. Hơn nữa, trước đây cậu và tổng giám đốc Đường không kết hôn, lúc hai đứa nhỏ không có ba, không phải chúng cũng rất vui vẻ đó sao?”

Đúng là thế.

Tống Vy không thể phản bác.

Hơn nữa Giang Hạ nói đúng. Nếu cô và Đường Hạo Tuấn vẫn cứ luôn không hòa hợp với nhau, khiến bầu không khí trong nhà trở nên cứng ngắc, quả thật sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hai đứa trẻ.

Vì hai con, cô cũng không thể thế này được.

Nhưng nếu bảo phải rời khỏi Đường Hạo Tuấn…

Lòng Tống Vy đau nhói, cô không cầm lòng được mà lấy tay che ngực, trên mặt toàn là vẻ không nỡ.

Nói thật, cô thật sự không làm nổi.

Dường như nhìn ra Tống Vy đang nghĩ gì, Giang Hạ vỗ vai cô: “Đúng rồi, không phải cậu chuẩn bị làm giám định ADN cho hai đứa và Đường Tổng sao?”

Tống Vy gật đầu: “Tớ định thế, nhưng mà anh ấy không có ở biệt thự, tớ không lấy được mẫu ADN của anh ấy.”

“Không sao, cứ từ từ.” Giang Hạ nhún vai, sau đó lại nói: “Đợi đến khi lấy được mẫu ADN của tổng giám đốc Đường thì nhanh chóng làm xét nghiệm cho hai đứa nhỏ. Nếu kết quả cuối cùng, hai đứa nhỏ là con anh ta thì cậu hãy nói chuyện nghiêm túc với anh ta. Còn nếu không phải là con anh ta thì cậu hãy chia tay anh ta đi, hơn nữa…”

“Cái gì?” Tống Vy nhìn cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK