Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1161

Dĩ nhiên dì Vương đi theo chăm sóc bọn trẻ.

Trong phòng khách chỉ còn lại Tống Vy và Tống Kim.

Tống Vy hít thật sâu, chậm rãi lên tiếng: “Tiểu Kim, mẹ mất không phải do sự cố mà là ông ta giết.”

“Cái gì?” Vẻ mặt của Tống Kim cứng đờ.

Tống Vy nhìn anh ta: “Tối qua Tống Huy Khanh gọi điện tới…”

Cô nói hết nội dung cuộc gọi tối qua cho anh ta nghe.

Tống Kim nghe xong, lần đầu tiên xuất hiện ý hận thù mãnh liệt trên vẻ mặt ôn hoà lịch sự ngày thường.

“Ông ta thật đáng chết!” Tống Kim đấm một cú lên ghế sofa.

“Đúng vậy. Cho nên bây giờ ông ta đi tới bước này cũng là đáng đời.” Tống Vy gật đầu tán thành.

Cô không muốn nói mấy chuyện này cho Tiểu Kim nghe.

Nhưng sau đó cô lại nghĩ, Tiểu Kim lớn từng này rồi, không thể coi anh ta là trẻ con được. Hơn nữa, anh ta là con trai của mẹ, có quyền được biết rốt cuộc tại sao mẹ mình lại chết.

Cho nên cô mới gọi anh ta và kể lại đầu đuôi vụ việc.

“Chị, chút nữa chị sẽ tới chỗ ngân hàng mà Tống Huy Khanh để lấy đoạn video à?” Tống Kim hít một hơi thật sâu, lau nước mắt, ngước đôi mắt đỏ hoe lên hỏi cô.

Tống Vy gật đầu: “Ừ, chỉ cần lấy được cái này, kết cục của Tô Thu mới càng thảm hơn.”

“Em đi với chị.” Gương mặt Tống Kim tỏ ra kiên định, nói với cô.

Tống Vy lắc đầu: “Không, chị tự đi, em tới bệnh viện thăm Tống Huy Khanh đi.”

“Vâng.” Tống Kim trước giờ luôn nghe lời cô, dĩ nhiên lần này cũng không ngoại lệ.

Sau đó, hai chị em mỗi người một hướng.

Tống Vy tới ngân hàng, Tống Kim tới bệnh viện.

Hai tiếng sau, Tống Vy lấy được camera giám sát thành công, sau đó lái xe tới tập đoàn Đường Thị, muốn kiểm tra camera xem rốt cuộc có đúng như Tống Huy Khanh nói không.

Chẳng bao lâu đã tới tập đoàn Đường Thị.

Tống Vy vào đại sảnh, vốn định gọi điện thoại cho Đường Hạo Tuấn, để anh cho người xuống đón cô.

Dù sao thì cô cũng không hẹn trước, không thể lên tầng cao nhất.

Không ngờ cô vừa tới đại sảnh, lễ tân nhìn thấy cô, ánh mắt sáng lên, lập tức tới đón: “Mợ chủ.”

Tống Vy sửng sốt, cho rằng lễ tân đang gọi người khác, nhìn trái nhìn phải, cuối cùng phát hiện lễ tân đang gọi cô thì mới chỉ vào chính mình, không chắc chắn: “Cô đang gọi tôi à?”

“Đúng vậy, mợ chủ.” Lễ tân gật đầu, ánh mắt nhìn Tống Vy cực kỳ sáng và tò mò.

Hóa ra cô gái cực kỳ xinh đẹp trước đây mình gặp lại chính là vợ của tổng giám đốc.

Tống Vy cười: “Vì sao cô lại gọi tôi là mợ chủ?”

“Vì cô là vợ của tổng giám đốc chúng tôi, thế nên đương nhiên chúng tôi phải gọi cô là mợ chủ.” Lễ tân trả lời.

Lúc này Tống Vy mới hiểu, lễ tân gọi cô là mợ chủ, không phải vì nhìn ra cô đã kết hôn nên mới gọi vậy.

Mà đã biết thân phận thật sự của cô.

Nghĩ vậy, Tống Vy tò mò hỏi: “Sao cô biết tôi là vợ Đường Hạo Tuấn?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK