Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 313

“Đúng vậy, đây là vấn đề lớn nhất.” Tống Huy Khanh đau đầu, thở dài.

Tô Thu nheo mắt lại: “Nếu thật sự không được thì chúng ta sẽ dùng dư luận ép nó!”

“Làm kiểu gì?” Tống Huy Khanh nhìn bà ta.

Tống Huyền cũng nhìn theo.

Tô Thu nhón chân, nói thầm bên tai Tống Huy Khanh.

Sau khi ông ta nghe thì đôi mắt già nua, ranh mãnh chợt lóe lên, gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi trở về sẽ sắp xếp.”

Nói rồi, ông ta chống cây ba toong đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

Đi đến đại sảnh cục cảnh sát, Tống Huy Khanh chuẩn bị ký tên ra về.

Vừa hay Tống Vy còn chưa đi, đang ký tên ở đây, thấy ông ta đi ra cũng chẳng chào hỏi, ký xong rồi đi ngay.

Tống Huy Khanh thấy bóng dáng cô, chép miệng như muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Tống Vy rời khỏi cục cảnh sát, một chiếc xe màu đỏ ven đường lao vụt đến.

Vừa đi tới trước xe, cửa xe ở cạnh chỗ ghế lái được mở ra.

Đường Hạo Tuấn rút cánh tay mở cửa lại: “Sao lâu vậy?”

“Tại mẹ mà con với anh phải chờ rất lâu đó.” Tống Dĩnh Nhi ngồi trên ghế dành cho trẻ con ở phía sau, vừa đá chân vừa nói.

“Ừm ừm.” Tống Hải Dương cũng gật đầu theo.

Tống Vy vừa thắt dây an toàn vừa cười trả lời: “Gặp Tống Huy Khanh trong cục cảnh sát, nói chuyện với ông ta nên mới lâu như thế.”

Đường Hạo Tuấn vẫn luôn quan sát cô, thấy tơ máu còn chưa biến mất trong mắt cô, anh nheo mắt lại: “Có phải ông ta bảo em làm chuyện gì đó rất khó chịu không?”

Tống Vy kinh ngạc, không ngờ anh lại nhìn ra được. Cô cụp mắt xuống, “ừ” một tiếng: “Ông ta bảo tôi hủy đơn kiện Tô Thu với cảnh sát. Tôi không chịu.”

“Chuyện này vốn dĩ không thể đồng ý được, một khi em đồng ý thì sau này bọn họ càng thêm càn quấy, lại càng dễ bắt bí em.” Đường Hạo Tuấn vừa nổ máy xe vừa nói.

Tống Vy day day ấn đường: “Tôi biết, cho nên lúc đó, thái độ của tôi rất kiên quyết.”

“Làm tốt lắm.” Đường Hạo Tuấn nhếch đôi môi mỏng, khen ngợi.

Tống Vy ngẫm nghĩ một chút rồi nói cảm ơn.

Chẳng bao lâu đã đến chung cư rồi.

Tống Vy kéo hai đứa trẻ rồi chào tạm biệt với Đường Hạo Tuấn ở trước cửa khu nhà, sau đó mới đi vào trong.

Vừa vào nhà, cô đã đặt hoa lên bàn trà, mang túi đựng huy hiệu trang trí và giấy chứng nhận vào phòng rồi thay một bộ quần áo thoải mái.

Sau đó, Tống Vy vào bếp làm chút đồ ăn. Ăn cơm với hai đứa con xong, cô đi tắm rồi nghỉ ngơi.

Bị hành hạ cả một ngày, cô đã mệt nhừ người rồi, nên nằm trên giường không bao lâu đã ngủ mất.

Ngủ thẳng đến tận sáng hôm sau, Giang Hạ gọi điện đến, đánh thức cô: “Tống Vy à, xảy ra chuyện rồi!”

“Chuyện gì vậy?” Tống Vy ngáp một cái, mơ mơ màng màng mở mắt, ngồi dậy hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK