CHƯƠNG 337
Hai người nói chuyện cũng không nhỏ giọng, khán giả xem livestream đều nghe được hết.
Nhưng họ không cảm thấy hai người nói gì sai, dù sao thì tất cả đúng là do Tống Huy Khanh tự mình chuốc lấy.
“Khốn kiếp, khốn kiếp!” Nghe được hai người Tống Vy nói chuyện, Tống Huy Khanh nhìn những câu mắng chửi hỏi thăm tổ tông mình qua màn hình, tức tới nỗi đỏ bừng mặt, cả người đều run lên.
Quản gia ở bên cạnh sợ ông ta tức tới ngất xỉu, vội vàng cho ông ta uống thuốc, lúc này ông ta mới đỡ hơn chút.
“Mọi người, hiện giờ đã tin tôi trong sạch chưa?” Tống Vy cầm microphone, mỉm cười nhìn phóng viên dưới khán đài.
Các phóng viên gật đầu cười xòa: “Tin rồi, chúng tôi xin lỗi cô Tống.”
Nói rồi, quả nhiên họ bắt đầu xin lỗi, những khán giả xem livestream cũng viết hai chữ xin lỗi lên màn hình, ngay cả các trang mạng lớn, các blogger lúc này cũng vội vàng xóa bài.
Có điều họ xóa quá muộn rồi, trước khi họ xóa bài, Giang Hạ đã chụp lại tất cả các bài đăng.
“Nhà thiết kế Tống thật lợi hại, hai bản ghi âm đã giải quyết xong chuyện.” Trình Hiệp nhìn Tống Vy trong phòng livestream, tán thưởng nói.
Đường Hạo Tuấn bưng cà phê lên nhấp một ngụm: “Cũng một phần là do bản thân Tống Huy Khanh ngu xuẩn.”
“Đúng vậy, hai cuộc điện thoại, cứ như vậy mà để lại chứng cứ.” Trình Hiệp đẩy gọng kính cười nhạo.
Đường Hạo Tuấn đặt cà phê xuống, không nói gì.
Tại hiện trường cuộc họp báo, các phóng viên xin lỗi xong, bắt đầu hỏi: “Cô Tống, ban đầu cô nói trong bản ghi âm ngoại trừ có chứng cứ cô trong sạch còn có nguyên nhân bất hòa của cô và Tống Huyền.
Nhưng tôi nghe xong cũng không thấy gì, tới vừa nãy mới đột nhiên nhớ ra, trong bản ghi âm, cô gọi chủ tịch Tống là ba, xin hỏi cô và Tống Huyền là chị em sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi là chị em, nhưng là chị em cùng cha khác mẹ, tôi là con gái hợp pháp, cô ta là con riêng, nghĩa là tôi mới là con gái cả thật sự của nhà họ Tống!” Tống Vy nhìn phóng viên đưa ra câu hỏi, cao giọng trả lời.
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Mọi người đều biết nhà họ Tống chỉ có một cô con gái, nhưng hiện giờ đột nhiên lại xuất hiện một người nữa.
Hơn nữa người này còn tự xưng mình mới chính là con gái thật sự.
“Sao… sao nó dám!” Tống Huy Khanh tức giận trừng mắt nhìn livestream, há miệng thở dốc, ngực phập phồng kịch liệt.
“Ông chủ, ông đừng kích động!” Quản gia thấy dáng vẻ có thể ngã xuống bất cứ lúc nào của ông ta, giật thót một cái, vội vàng đỡ ông ta.
Nhưng cuối cùng vẫn muộn một bước, Tống Huy Khanh không thở nổi nữa, nhắm mắt ngất lịm đi.
Văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Đường Thị, Trình Hiệp hít sâu một hơi: “Xem ra lần này Tống Huy Khanh thật sự chọc giận nhà thiết kế Tống rồi, nhà thiết kế Tống chuẩn bị phanh phui tất cả những chuyện dơ bẩn của nhà họ Tống luôn.”
Khóe môi Đường Hạo Tuấn cong lên, hừ một tiếng: “Đây là do Tống Huy Khanh tự mình chuốc lấy.”
Trình Hiệp nhướng mày, sao nghe câu này lại quen vậy?
Hình như là câu nhà thiết kế Tống vừa nói với cô Giang trong livestream.
Nghĩa là, tổng giám đốc dùng lời của nhà thiết kế Tống đánh giá Tống Huy Khanh để trả lời anh ta?