CHƯƠNG 513
“Cô hỏi chuyện này làm gì?” Tống Vy nhíu mày.
Annie hít sâu một hơi: “Tôi muốn đích thân hỏi anh ấy, muốn thấy bạn gái hiện giờ của anh ấy.”
“Thấy rồi thì sao?” Tống Vy thở nhẹ một hơi: “Lẽ nào cô muốn chia rẽ họ sao?”
Annie mấp máy môi, không phản bác.
Dáng vẻ cô ta như vậy khiến Tống Vy biết mình đã đoán đúng rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trầm xuống: “Cô hà tất phải làm vậy. Kiều Phàm không thích cô, dù cô có chia rẽ họ thì anh ấy cũng sẽ không thích cô, ngược lại còn vì vậy mà ghét cô hơn, cô hiểu không?”
“Tôi biết, nhưng tôi không cam tâm!” Hốc mắt Annie đỏ lên: “Từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, tôi đã thích anh ấy rồi. Trong mắt anh ấy không hề có tôi, nhưng tôi không quan tâm. Tôi nghĩ, chỉ cần ở bên cạnh anh ấy một thời gian dài, anh ấy nhất định sẽ để ý tới tôi, nhưng mà…”
Cô ta khịt mũi, giọng nói trở nên nghẹn ngào: “Nhưng anh ấy lại ở bên cô. Khó khăn lắm tôi mới đợi được hai người chia tay, vậy mà anh ấy lại ở bên một người phụ nữ khác. Tôi rất không cam tâm. Nếu anh ấy có thể có bạn gái liên tiếp như thế, vì sao người bạn gái đó không thể là tôi? Thế nên tôi không muốn đợi, tôi muốn chủ động tấn công!”
Dù cuối cùng, bác sĩ Kiều ghét cô ta thì cô ta cũng chấp nhận.
Cô ta chỉ cần ở bên anh ta, chỉ cần ở bên nhau, cô ta nhất định sẽ dần dần cảm hóa anh ta, khiến anh ta động lòng với mình.
Nhìn dáng vẻ si tình điên cuồng như vậy của Annie, Tống Vy chỉ cảm thấy đau đầu.
Cô day trán: “Cô hà tất phải vậy chứ?”
“Cô đừng để ý, cứ hạnh phúc ở bên cạnh tổng giám đốc Đường của cô đi. Chuyện của bác sĩ Kiều, cô bớt tham gia vào thôi. Cô đã không còn là bạn gái của anh ấy nữa rồi.” Annie cảnh giác nhìn chằm chằm cô, sợ người “bạn gái cũ” như cô sẽ gây chuyện.
Khóe miệng Tống Vy run rẩy, chỉ cảm thấy hơi buồn cười: “Được, tôi không tham gia vào. Có điều, tôi cũng sẽ không nói cho cô Kiều Phàm đang ở đâu.”
“Vì sao?” Annie trợn trừng mắt, giọng nói trở nên sắc bén.
Tống Vy mỉm cười nói: “Vì tôi không muốn.”
“Cô…” Annie tức đến đỏ mặt, đôi mắt âm u nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, sau đây mới căm hận giậm chân: “Được! Cô không nói, vậy thì tôi tự tìm. Tôi không tin, dựa vào thế lực của gia tộc Hill nhà tôi mà không tìm được!”
Dứt lời, Annie hừ lạnh một tiếng với Tống Vy, xoay người rời đi.
Tống Vy nhìn bóng dáng cô ta biến mất ở lối rẽ, bất đắc dĩ nhún vai, cũng xoay người rồi tiếp tục đi về phía nhà vệ sinh.
Mười phút sau, Tống Vy trở lại phòng tiệc.
Đường Hạo Tuấn kéo ghế giúp cô: “Sao đi lâu thế?”
“Gặp cô Hill.” Tống Vy cười nói.
Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Hai người nói gì?”
“Còn có thể nói gì chứ? Kiều Phàm. Cô ta hỏi em Kiều Phàm đang ở đâu.”
“Em nói cho cô ta rồi à?”
“Sao có thể.” Tống Vy thái miếng bít tết bỏ vào miệng: “Em mặc kệ, đuổi cô ta đi rồi.”
“Vậy sao?” Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu, không hỏi nữa, bưng ly rượu vang trên bàn lên đong đưa, nhấp một ngụm.
Hai tiếng sau, bữa tiệc sinh nhật kết thúc.
Tống Vy tạm biệt thầy Mercedes, cùng Đường Hạo Tuấn dẫn hai đứa trẻ về khách sạn.