Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1351

Tống Vy là bị cuộc gọi video call của Đường Hạo Tuấn đánh thức.

Cô dụi mắt ngồi dậy, mở video lên, nhìn người đàn ông trong video, cô khẽ mỉm cười: “Chào buổi sáng chồng.”

“Chào buổi sáng, đánh thức em rồi sao?” Đường Hạo Tuấn thấy cô gái tóc có hơi rối, mắt cũng không mở rõ, hỏi với giọng dịu dàng.

Tống Vy lắc đầu, dịch về sau, dựa vào đầu giường: “Không có em cũng sắp dậy rồi.”

Nói rồi, cô khẽ vặn eo.

Đường Hạo Tuấn thấy cô bởi vì vặn eo mà lộ ra khuôn ngực trắng nõn, ánh mắt không khỏi tối lại, cổ họng cũng có chút khô khốc, giọng nói cũng khàn: “Anh nhớ em rồi.”

Từ sau khi cô mang thai, anh phát hiện chỗ đó của cô lớn hơn trước một chút.

Tống Vy mới đầu cũng muốn nói mình cũng nhớ anh, tuy nhiên nhìn thấy ánh mắt của anh dừng trên người mình, cô lập tức hiểu, nhớ của anh còn có tầng ý nghĩa khác thì không khỏi vừa tức vừa buồn cười, chỉnh lại áo rồi lườm anh: “Lưu manh!”

Môi của anh hơi cong lên, cũng không tức giận, di chuyển ánh mắt lên mặt cô: “Được rồi, mau đi vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng đi.”

“Ừm.” Tống Vy gật đầu: “Anh cũng nghỉ ngơi sớm.”

“Được.” Đường Hạo Tuấn đáp.

Kết thúc cuộc gọi, anh để điện thoại xuống, sự dịu dàng trên mặt dần biến mất, thay vào đó là sự lạnh lẽo thấu xương.

Anh cũng không định nói chuyện dì Vương suýt bị hại chết cho Tống Vy, cũng sợ dọa cô, gây ảnh hưởng tới cô và con.

Ngoài ra chính chuyện này, anh cũng không định làm lớn.

Đếm hôm đó, Đường Hạo Tuấn gần như không ngủ được.

Sáng hôm sau, người quản lý tìm tới cửa: “Tổng giám đốc, mọi thứ đã chuẩn bị xong, anh cũng muốn đi sao?”

Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu: “Đương nhiên.”

Một nhóm mười mấy người lái mấy chiếc xe chống đạn đã qua cải tạo xuất phát, chạy về phía nhà kho ở thành Bắc.

Khi đến nhà kho thì đã là hơn một tiếng sau.

Đường Hạo Tuấn ngồi ở trong xe không có xuống, chỉ xuyên qua cửa xe nhìn cảnh sắc bên ngoài.

Thì ra nhà kho mà hung thủ nói, không phải là chỉ một nhà kho, mà là một bãi.

Nơi này là một khu công nghiệp bỏ hoang, bên dưới khu công nghiệp còn có một dòng sông chảy xiết.

Nhân thủ mà Đường Hạo Tuấn phái đến lúc này, đang bắt đầu kiểm tra khu công nghiệp này, tìm kiếm vị trí có thể ẩn nấp của đám người Đường Hạo Minh.

Tuy tìm được đám người Đường Hạo Minh không có khả năng lắm, dù sao khi bọn họ đến, động tĩnh của tiếng xe lớn như vậy, đám người Đường Hạo Minh không thể không phát giác, có lẽ đã lén đi rồi.

Có điều cho dù đi rồi, vị trí bọn họ ẩn nấp chắc chắn sẽ để lại manh mối và dấu vết gì đó.

Chỉ cần tìm được những manh mối này, nói không chừng còn có thể tìm được điểm trốn tiếp theo của đám người Đường Hạo Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK