Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 943

Tô Huyền cũng chọn kiểu cắt lập thể, đang khâu quanh váy, đắp chỗ này sửa chỗ kia, trông động tác có hơi luống cuống, trán cũng rịn vài giọt mồ hôi.

Dáng vẻ này của cô ta khiến cảm giác kỳ lạ trong lòng Tống Vy càng thêm nghiêm trọng.

Sao lại như vậy, một nhà thiết kế nổi tiếng sao lại có kỹ năng may vá kém thế kia?

Kỹ năng này quả thực như một trời một vực với thiết kế của cô ta.

Tống Vy nhận ra váy của Tô Huyền thiết kế rất đẹp, gần giống với thiết kế của cô, nhưng kỹ năng may kém quá.

Lẽ nào Tô Huyền chỉ thiết kế trên giấy mà không học cắt may sao?

Nếu thật sự là vậy, sau này quần áo khách hàng đặt thiết kế riêng cô ta sẽ làm thế nào, chẳng lẽ cô ta chỉ phụ trách thiết kế rồi để thợ may làm?

Nếu đúng là thế thì Tô Huyền mãi mãi không thể trở thành nhà thiết kế hàng đầu thế giới được, bởi vì không có nhà thiết kế hàng đầu nào lại tách rời thiết kế và may quần áo cả.

Lại thêm nửa tiếng trôi qua, tất cả các nhà thiết kế đều đã hoàn thành tác phẩm.

Sau đó là phần người mẫu catwalk.

Hạ Bảo Châu và những người mẫu khác đã đợi trong phòng trang điểm ở sau cánh gà từ sớm.

Tống Vy cầm váy tới, đích thân trang điểm làm tóc cho Hạ Bảo Châu.

Những nhà thiết kế khác cũng như vậy.

Dù sao thì váy được thiết kế và may ngay tại hiện trường, thợ trang điểm chuyên nghiệp không thể nào phối được kiểu trang điểm hợp với váy trong thời gian ngắn.

Thế nên chỉ có nhà thiết kế mới biết rõ nhất các người mẫu nên trang điểm thế nào để hợp với váy.

Tống Vy trang điểm rất nhanh, vì váy cô thiết kế chủ yếu là tông trắng, không cần phải trang điểm quá cầu kỳ, chỉ cần đánh đậm phần mắt là được.

Trang điểm làm tóc xong, Tống Vy mở váy ra đưa cho Hạ Bảo Châu.

Hạ Bảo Châu nhìn thấy thì há hốc miệng, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên: “Đẹp quá!”

Tống Vy cười nhét váy vào lòng cô ấy: “Được rồi, mau thay đi, còn mười lăm phút nữa là buổi biểu diễn bắt đầu đấy.”

Hạ Bảo Châu vội vàng ồ lên hai lần rồi ôm váy vào phòng thay đồ.

Dưới sự thúc giục của các nhà thiết kế, các người mẫu khác cũng lần lượt vào phòng thay đồ.

Thứ tự lên sân khấu của người mẫu được quyết định bằng cách rút thăm, Hạ Bảo Châu rút được thứ bốn mươi, xếp ở giữa, bị trí này không quá tốt nhưng cũng không tồi.

Tống Vy đã rất hài lòng rồi, chỉ cần không xếp ở hai mươi người cuối là được.

Vì mấy chục người mẫu ra sân đầu tiên, giám khảo đã nhìn thấy quá nhiều quần áo đẹp, nếu xếp ở hai mươi người cuối mà vẫn chưa thấy ‘hắc mã’ xuất hiện, các giám khảo rất dễ thấy mệt.

Vì vậy khi tính điểm rất dễ xảy ra một số vấn đề nho nhỏ.

Tô Huyền rút được thứ tám mươi tư, sắc mặt cô ta không tốt lắm.

“Đừng căng thẳng.” Tống Vy thấy Hạ Bảo Châu nhấc đuôi váy, đôi mắt kích động nhìn lối vào sân khấu thì biết cô ấy rất kích động, không kìm được động viên.

Hạ Bảo Châu liên tục gật đầu: “Yên tâm đi, tớ không căng thẳng, tớ hưng phấn có được không hả? Đi catwalk trên sân khấu quốc tế đó.”

Nói rồi cô ấy nắm chặt hai tay, đặt lên xương quai xanh, cực kỳ hưng phấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK