CHƯƠNG 1470
Tiếng cười của Tống Vy khiến Đường Hạo Tuấn hồi thần lại.
Anh nhìn Tống Vy vui vẻ cười che bụng lại, còn có gì chưa hiểu, cô chính là cố ý đùa anh đâu.
“Được, dám lấy chồng em ra làm trò đùa, lát nữa sau khi buổi hòa nhạc kết thúc, xem anh dạy dỗ em như thế nào!” Đường Hạo Tuấn tiến đến bên tai Tống Vy, thấp giọng uy hiếp nói.
Anh còn không biết cô có một mặt như vật, cố ý giấu diếm thần tượng của mình là ai, sau đó để anh ăn dấm, nhìn anh làm trò cười!
Tống Vy chậm rãi dừng tiếng cười lại, xoa xoa khóe mắt vì cười quá nhiều mà chảy nước mắt: “Được rồi mà chồng, em chỉ là muốn nhìn một chút xem anh sẽ có phản ứng gì mà thôi, em ……”
“Hiện tại hài lòng chưa?” Đường Hạo Tuấn liếc mắt nhìn cô.
Tống Vy cười hì hì tựa ở trong ngực anh: “Hài lòng, không nghĩ tới chồng em ghen lại đáng yêu như thế!”
Nhìn xem dáng vẻ nũng nịu của cô cọ qua cọ lại ở trong lồng ngực của mình, Đường Hạo Tuấn vừa bực mình vừa buồn cười, cuối cùng bất đắc dĩ vuốt vuốt tóc của cô: “Có hài lòng nhưng trừng phạt vào ban đêm vẫn sẽ tiếp tục, đừng hòng anh sẽ bỏ qua em.”
Hừ! Tống Vy bĩu môi.
Rất nhanh, đã đến mái vòm.
Tống Vy và Đường Hạo Tuấn là vé VIP, có thể đi lối đi VIP để đi vào, không cần chen chúc cùng người khác đi lối đi bình thường.
Sau khi vào trong mái vòm, Tống Vy kêu lên: “To quá, trước đó em chỉ thấy qua ở trên TV, hiện tại thấy tận mắt, mới phát hiện so với tưởng tượng của em thì càng lớn hơn.”
“Sân vận động có thể chứa đựng trăm nghìn người xem, tại toàn thế giới cũng không thấy nhiều, đi thôi, khu VIP ở phía trước.” Đường Hạo Tuấn kéo tay Tống Vy, đi gần đến khu vực gần sân khấu nhất.
Mấy người Giang Hạ đang ngồi ở vị trí cùng nói chuyện phiếm, nhìn thấy hai người tới, vội vàng đứng lên.
“Tống Vy, bên này!”Giang Hạ phất phất tay với Tống Vy.
Tống Vy cười gật đầu: “Giang Hạ.”
Sau khi cô lên tiếng chào hỏi, lại nhìn về phía Hạ Bảo Châu cùng Trần Trần Châu Ánh, chào hỏi theo thứ tự, sau đó mới ngồi xuống cùng Đường Hạo Tuấn.
Buổi hòa nhạc còn có một lúc nữa mới bắt đầu, Tống Vy và Giang Hạ cùng trò chuyện.
Sau khi hàn huyên một hồi, bỗng nhiên cô đứng lên: “Em đi vệ sinh một lát.”
“Anh đi với em.” Đường Hạo Tuấn nói, cũng muốn đứng dậy.
Tống Vy lắc đầu. “Không cần, đi nhà vệ sinh đâu cần phải đi cùng, anh ở đây chờ em, lát nữa em quay lại.”
Nói xong, cô nhấc chân đi về phía nhà vệ sinh.
Trong toilet có rất nhiều người, đều là người mê ca nhạc đến xem buổi hòa nhạc, mỗi người đều hưng phấn thảo luận về ca sĩ lát nữa sẽ biểu diễn.
Tống Vy đi vệ sinh xong đi ra, đứng rửa tay ở bồn rửa tay, nghe tiếng thảo luận của mấy người hâm mộ này, nhịn không được bật cười.
Thật tốt, có loại cảm giác trở lại thời đại học.