Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1582

Giang Hạ cũng đọc một lượt cái tên này: “Tôi nhớ rồi, vậy anh Tô tôi cáo từ trước, sau này có duyên gặp lại.”

“Được, tạm biệt.” Tô Cẩm Thành gật đầu.

Giang Hạ mở cửa xe ở ghế lái rồi chui vào, sau đó khởi động xe rời đi.

Tô Cẩm Thành cầm ô đứng tại chỗ, mắt dõi theo tới khi xe của cô ấy đi ra, rồi không nhìn thấy nữa mới đi về một phía khác.

Trên đường, điện thoại của Tô Cẩm Thành đổ chuông.

Anh ta rút ra xem, nhìn thấy cái tên hiển thị, khẽ mỉm cười nghe máy: “Alo, mẹ.”

“Con trai, tìm được ân nhân con nói chưa?” Đầu dây bên kia, giọng nói dịu dàng hiền từ của phụ nữ truyền tới.

Tô Cẩm Thành lại liếc nhìn về phía Giang Hạ rời đi: “Tìm được rồi, có điều cô ấy hình như không nhớ con nữa.”

Nghe thấy tên của anh ta, cô ấy cũng không có phản ứng gì cả.

“Không nhớ cũng là điều bình thường, lúc đó các con mới bao nhiêu tuổi, giờ cũng sắp 20 năm rồi.” Người phụ nữ thở dài nói.

Mí mắt của Tô Cẩm Thành cụp xuống: “Phải, gần 20 năm rồi, có điều không sao, sau này cô ấy nhất định có thể nhớ ra con.”

Trước khi đến Thành phố Giang, anh ta đã tra thông tin của Hạ.

Phát hiện trong 20 năm anh ta và Hạ xa cách, cô ấy sống không hạnh phúc.

Sau khi Hạ và anh ta xa nhau thì theo ba mẹ chuyển nhà, chuyển đến một thành phố khác, làm hàng xóm của nhà họ Kiều.

Mà thanh mai trúc mã của Hạ, cũng từ anh ta biến thành con trai của nhà họ Kiều, Kiều Phàm.

Tuy nhiên Kiều Phàm đó lại không đối xử tốt với Hạ, mà Hạ vẫn yêu tên Kiều Phàm đó.

Anh ta không hiểu, Kiều Phàm kia có cái gì tốt, chưa từng dịu dàng với cô ấy, chỉ biết lạnh lùng với cô ấy, như vậy, cô ấy vậy mà vẫn không quên được.

Có điều không sao cả, bây giờ anh ta tìm được Hạ rồi, cũng đến bên cạnh Hạ, anh ta sẽ lần nữa cướp Hạ lại, khiến trong tim và trong mắt của Hạ, sau này đều chỉ có anh ta.

Kiều Phàm kia, căn bản không xứng với cô ấy!

Biệt phủ nhà họ Đường.

Tống Vy nhìn cơn mưa lớn bên ngoài, trong lòng rất lo lắng cho Giang Hạ, không biết Hạ bây giờ như thế nào rồi.

 

Cô hiểu Hạ, Hạ sau khi rời khỏi đây, chắc chắn sẽ đi tìm Phàm, chỉ là không biết Phàm sẽ làm gì với Hạ.

Nghĩ tới đây, Tống Vy gọi điện cho Kiều Phàm.

Giọng nói của Kiều Phàm rất nhanh đã truyền tới, kèm theo sự mệt mỏi: “Vy Vy, tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Phàm, Hạ có đến tìm anh không?” Tống Vy hỏi.

Kiều Phàm trầm mặc, một lát sau mới lại phát ra âm thanh: “Có.”

Quả nhiên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK