Mục lục
Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 956

Sau khi cô sửa sang lại quần áo chỉnh tề, định mở cửa đi ra.

Lại phát hiện cửa thế mà không mở được.

Dù là đẩy ra hay kéo vào đều không được.

Nói cách khác, hoặc là cửa hỏng, hoặc là đã bị người ta động tay động chân.

Vế thứ nhất không có khả năng, bởi vì khi cô đi vào, cửa vẫn còn nguyên vẹn, khóa cũng không bị kẹt, sao bây giờ lại xảy ra vấn đề.

Điều này rõ ràng rất không có khả năng, cho nên khả năng lớn nhất chính là cửa đã bị người ta động tay động chân.

Sắc mặt Tống Vy rất khó coi.

Cô thế mà không hề phát hiện mình bị người giam ở bên trong từ lúc nào.

Chỉ có thể nói, cô quá mất cảnh giác rồi.

Tống Vy hít sâu một hơi, đè lửa giận trong lòng xuống, lấy điện thoại di động ra, gọi cho Hạ Bảo Châu.

Âm thanh đầy sốt ruột của Hạ Bảo Châu nhanh chóng truyền đến: “Vy Vy, cậu đã đi đâu thế, còn có năm phút nữa là cuộc thi sẽ bắt đầu, mọi người đều đã đến đông đủ rồi, chỉ còn thiếu mình cậu, cậu đang làm gì thế?”

Tống Vy ngồi trên bồn cầu, vẻ mặt cau có: “Tớ bị người ta nhốt ở nhà vệ sinh rồi.”

“Cái gì?” Hạ Bảo Châu cao giọng, nổi giận đùng đùng: “Ai làm?”

“Tạm thời còn chưa biết, Bảo Châu, cậu hãy tới mở cửa giúp tớ ngay, nhớ kỹ, nhất định phải nhanh.”

“Được được, tớ tới ngay đây.” Hạ Bảo Châu gật đầu liên tục, sau đó cúp điện thoại xông ra khỏi phòng thay đồ của người mẫu.

Sau khi chạy ra ngoài, thấy chạy trên giày cao gót rất vướng víu, nên cô đã cởi giày ra cầm tay, chân trần chạy về phía nhà vệ sinh.

Cũng may cô cao chân dài, chân không có gì vướng víu, nên tốc độ chạy rất nhanh, chưa đến một phút, đã đến nhà vệ sinh.

“Vy Vy?” Vừa vào, Hạ Bảo Châu đã hô lên.

Tống Vy đứng dậy, đập cửa gian phòng của mình: “Tớ ở đây.”

Hạ Bảo Châu nhìn thấy cánh cửa rung lên, đi tới, lấy cây chổi trên cửa xuống: “Được rồi.”

Trong cửa, Tống Vy nghe vậy, kéo cửa một cái, cửa quả nhiên mở ra.

Cô đi ra ngoài thì nhìn thấy Hạ Bảo Châu cầm cây chổi.

Xem ra, chặn cửa chính là cây chổi đó.

“Đáng chết, rốt cuộc là ai đã chặn cây chổi lên ngang cửa.” Hạ Bảo Châu tức tối ném cây chổi xuống đất.

Sắc mặt Tống Vy u ám: “Dù là ai, tớ nhất định phải tra rõ ràng chuyện này, Bảo Châu, phiền cậu hãy mang cây chổi đi giám định một chút, xem phía trên có dấu vân tay hay không.”

Việc cô đi nhà vệ sinh là đột ngột, nên không thể có người lên kế hoạch từ trước âm mưu nhốt cô ở nhà vệ sinh được.

Khả năng lớn nhất chính là, ban đầu, trong nhà vệ sinh có người đang đi wc, sau khi phát hiện cô mới nảy ra ý tưởng nhốt cô trong nhà vệ sinh.

Còn về nguyên nhân, có lẽ chính vì để cô đến muộn.

Dù sao bây giờ chỉ cách cuộc thi có mấy phút, nếu người đó thật định giam luôn cô ở bên trong, thì tại sao không cướp đi điện thoại để cô có thể liên lạc với bên ngoài?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK