Mục lục
Trở Về 80 Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Chi sững sờ: “Còn chưa điều trị sao?”

Tuy cô không học y nhưng cô cũng biết nếu bị phỏng trên mặt thì mức độ bị phỏng nhất định rất nghiêm trọng, cần phải làm phẫu thuật.

Y tá nói: “Chỉ mới thoa chút thuốc đơn giản thôi, không đóng tiền thì không thể làm phẫu thuật được”.

Khương Chi cố gắng ép buộc mình bình tĩnh lại: “Tiền thuốc bao nhiêu? Bây giờ tôi đóng tiền, nhất định phải nhanh chóng làm phẫu thuật cho đứa nhỏ.”

Y tá nhìn cô: “Cô phải hỏi bác sĩ về việc này, phòng bệnh ở lầu 2, phòng 203, cô đi đi!”

Khương Chi cúi đầu nói cảm ơn, quay người đi lên lầu 2.

Tinh thần cô căng thẳng, đi thẳng một đường đến trước cửa phòng 203.

Đứng trước cửa, Khương Chi bỗng do dự.

Đột nhiên một trận khóc truyền đến từ trong phòng.

Khương Chi căng thẳng, đẩy cửa bước vào.

Trong phòng bệnh có ba giường bệnh, trên mỗi chiếc giường đều có người nằm nhưng ánh mắt của cô đã chú ý đến giường bệnh sát cửa sổ.

Đứa nhỏ nằm trên giường bị bó kín cả người bằng băng gạc, trên mặt cũng được băng bó rất kín, chỉ lộ ra cái mũi và nửa phần trên, đôi mắt mệt mỏi đã híp lại một nửa nhưng vẫn có thể nhìn ra đó là đôi mắt hạnh rất xinh đẹp, không khác gì đôi mắt của cô.

Cho dù Khương Chi là người mạnh mẽ nhưng vào giờ phút này, cô cũng không khống chế được cảm xúc, trong mắt đã có hơi nước.

Cô há to miệng, giọng nói khàn đặc: “Trụ Tử, mẹ đến rồi.”

Ngay lúc Khương Chi đẩy cửa bước vào, tất cả mọi người trong phòng bệnh đều đồng loạt quay đầu nhìn cô.

Vừa nhìn thấy Khương Chi, sắc mặt của Trương Thuận và Vương Ngọc Mẫn lập tức tái đi. Tuy Khương Chi rất gầy nhưng vẫn lờ mờ nhìn ra đường nét trên gương mặt đứa nhỏ rất giống cô, trong thoáng chốc, sắc mặt của hai người họ vừa khó chịu vừa xấu hổ.

Khương Chi cũng mặc kệ họ, cô đi thẳng đến cạnh giường bệnh.

DTV

Dường như vì nghe thấy giọng nói của cô, Trụ Tử đang mơ màng cũng mở mắt ra, ánh mắt cậu bé nhìn lên mặt Khương Chi, chỉ trong chớp mắt, bên trong đôi mắt hạnh to ấy đột nhiên lóe lên tia sáng nhỏ, ánh sáng ấy giống như lưỡi kiếm sắc bén, trong nháy mắt đã đ.â.m Khương Chi đến đầm đìa m.á.u me.

Cậu bé há to miệng mình nhưng không nói ra được tiếng gì.

Khương Chi không ngăn được nước mắt tràn ra, sau cùng cũng chỉ có thể chật vật lau đi.

Cô quay dầu nhìn về phía Trương Thuận, bình tĩnh nói: “Gọi bác sĩ đến đây!”

Trương Thuận vẫn cúi đầu, lúc nghe Khương Chi nói lời này, ban đầu anh ấy thở dài hai tiếng, sau đó mới ra ngoài tìm bác sĩ.

Hai cánh tay của Vương Ngọc Mẫn vặn chéo vào nhau giống như bánh quẩy thừng, vẻ mặt cô ấy rất khổ sở nhưng vẫn nhỏ giọng nói: “Việc trị liệu tốn rất nhiều tiền, chúng tôi không trả nổi số tiền này nên chỉ có thể duy trì bôi thuốc đơn giản.”

Vào lúc này Khương Chi cũng hiểu được vì sao trong nguyên tác, Trụ Tử lại bị để lại sẹo, bị hủy đi gương mặt.

Ở thời đại này, thuốc men rất khó mua, phí trị liệu thì đắt đỏ, gia đình bình thường có đau lòng thì cũng chỉ có thể chịu đựng.

Khương Chi nhắm mắt, không nói gì.

Lúc bác sĩ đến, ông ta đánh giá Khương Chi một lượt, nói: “Cô là gì của bệnh nhân?”

Lúc này Khương Chi đã tỉnh táo lại, cô gằn từng chữ một: “Tôi là mẹ của đứa nhỏ, chúng tôi muốn điều trị ngay, tôi sẽ đóng phí làm phẫu thuật, các người cứ chữa trị.”

Bác sĩ hơi ngạc nhiên, anh ấy cúi đầu nhìn sang Vương Ngọc Mẫn nhưng cũng không có hứng thú nghe ngóng chuyện nhà này.

Bác sĩ nói: “Có chuyện tôi phải nói rõ với cô trước, ở lĩnh vực trị phỏng, do tỷ lệ bị phỏng chỉ thỉnh thoảng mới xảy ra nên rất ít thuốc men ở lĩnh vực này được nghiên cứu, cũng bởi vì điều này mà tiền chữa bệnh cũng rất đắt.”

Khương Chi gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu, cô nói: “Đại khái phải tốn bao nhiêu tiền?”

Bác sĩ im lặng, ngẫm nghĩ một lúc: “Tôi đoán khoảng bốn năm ngàn, hơn nữa để trị liệu phỏng cần trị liệu trong thời gian lâu dài, mà sau này còn phải sử dụng một lượng thuốc lớn, các gia đình bình thường thật sự không thể chi trả nổi số tiền này, các người có muốn suy nghĩ lại không?”

Ông ấy là bác sĩ và đã từng gặp rất nhiều ca bệnh phải từ bỏ điều trị vì chi phí điều trị đắt đỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK