Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1014

“Đúng vậy, đã chia tay hơn một tháng trước rồi, bọn họ vốn kết hôn theo hợp đồng, nên cũng thỏa thuận ly hôn.” Cậu năm Tào nghe thấy âm thanh của Trác Hiểu Lam có chút khác thường, nhưng cũng không hỏi nhiều, anh ta biết có hỏi thì Trác Hiểu Lam cũng sẽ không nói.

“Được, tôi biết rồi, tôi cúp máy trước nhé.” Trác Hiểu Lam cúp điện thoại, vẻ mặt có vẻ nghi hoặc.

Nếu bọn họ kết hôn theo hợp đồng thì trước sau gì cũng phải ly hôn, vậy tại sao trước đó Hạo Thần còn cố ý hỏi bệnh tình của Tô Khiết?

Hơn nữa, trước đó cô ta có thể cảm nhận được sự quan tâm của Nguyễn Hạo Thần đối với Tô Khiết, thậm chí còn có chút tình cảm…

Tay cầm di động của Trác Hiểu Lam bất giác nắm thật chặt, cô ta cảm thấy chuyện này có vẻ không hề đơn giản như vẻ ngoài.

“Ông cụ Nguyễn, bà cụ Nguyễn, hai người đã tới.” Nhưng vào lúc này, cô ta nghe thấy bên ngoài truyền đến âm thanh của trợ lý.

Trác Hiểu Lam lập tức đoán được là ai đến.

Cô ta đứng dậy, định đi ra ngoài, nhưng tay đột nhiên đụng phải góc bàn, khiến điện thoại trong tay rơi xuống.

Trác Hiểu Lam ngồi xổm xuống nhặt điện thoại, sau đó cô ta nhìn thấy một bức ảnh không biết tại sao vừa rơi một cái đã nhảy ra.

Bức ảnh đó chụp Nguyễn Hạo Thần. Trác Hiểu Lam ngồi xổm, nhìn có chút hoảng hốt, nhất thời không đứng dậy.

“Ồ, Hiểu Lam không có ở đây sao?” Sau đó, Trác Hiểu Lam nghe thấy âm thanh của bà cụ Nguyễn truyền tới.

Tay cầm di động của Trác Hiểu Lam nắm chặt, cơ thể giật giật, cô ta định đứng lên, nhưng cuối cùng lại dừng lại.

Lúc này, vẻ mặt cô có chút phức tạp.

“Bác sĩ Trác vừa ở đây, có thể là đi toilet, hai cụ hãy đợi ở đây một lát.” Không nhìn thấy Trác Hiểu Lam, trợ lý cũng cảm thấy hơi kỳ lạ.

“Được, cháu cứ làm việc của mình đi, chúng ta ở đây đợi một lát.”

“Vâng ạ.” Sau đó trợ lý liền đóng cửa, rời đi.

Trác Hiểu Lam vẫn ngồi xổm trên mặt đất không hề động đậy.

Lúc này, ông cụ Nguyễn đi tới trước bàn làm việc của Trác Hiểu Lam, ông vốn định ngồi ở ghế bên cạnh, nhưng khi đi tới, ông liếc mắt một cái đã nhìn thấy trên bàn Trác Hiểu Lam có một bản tài liệu.

Lúc đầu ông cụ Nguyễn cũng không hề để ý, nhưng khi nhìn thấy tên phía trên, ông không khỏi sửng sốt: “Đây là cái gì? Sao lại có tên Tô Khiết.”

Trong phòng phía trong, cơ thể Trác Hiểu Lam cứng đờ, bất động.

Nghe ông cụ Nguyễn nói vậy, bà cụ Nguyễn cũng nhích lại gần, nhìn qua.

“Nhìn có vẻ là ca bệnh, nhưng lại không giống lắm, xem viết cái gì?” Bà cụ Nguyễn đã lớn tuổi, mắt đã mờ, nên nhất thời không nhìn rõ chữ phía trên.

Ông cụ Nguyễn lấy kính mắt ra đeo lên, sau đó mới xem kỹ lại nội dung phía trên.

“Không thể mang thai, không thể chữa trị, đây, đây là có ý gì? Đây là của Tô Khiết ư?” Sau khi nhìn rõ nội dung phía trên, ông cụ Nguyễn rất kinh hãi.

“Đây ý là Tô Khiết không thể mang thai, hơn nữa còn không thể chữa trị phải không?”
CHƯƠNG 1015
Ông cụ Nguyễn ngẩng đầu nhìn bà cụ Nguyễn, âm thanh cũng có chút thay đổi.
“Không thể nào, tôi thấy sức khỏe của nó cũng không tệ, sao có thể không thể mang thai chứ?” Đầu tiên bà cụ Nguyễn cũng không tin, buột miệng nói. Dù bà không thích Tô Khiết lắm, dù bây giờ Nguyễn Hạo Thần đã ly hôn với cùng Tô Khiết, nhưng bà biết những chuyện Nguyễn Hạo Thần đã làm trong thời gian này để theo đuổi Tô Khiết, bà cũng biết chắc chắn Nguyễn Hạo Thần đã hết hi vọng với Tô Khiết, bà cũng biết chuyện mà Nguyễn Hạo Thần đã quyết thì những người khác rất khó có thể thay đổi.
Nên khi nghe được tin này, phản ứng đầu tiên của bà cụ Nguyễn chính là phản bác.
“Nhưng trên này viết rõ ràng, hơn nữa thứ này lại trên mặt bàn Hiểu Lam, chứng minh Hiểu Lam đã kiểm tra, chữ này cũng là chữ của Hiểu Lam, không thể sai được.” Rõ ràng, ông cụ Nguyễn tin tưởng sự thật mình chính mắt nhìn thấy hơn.
Khóe môi bà cụ Nguyễn giật giật, nhất thời không phản bác được.
“Ngay cả Hiểu Lam cũng đã kết luận không thể chữa trị được, vậy chắc chắn không thể trị khỏi được.” Ông cụ Nguyễn hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên nặng nề.
“Dù bây giờ Tô Khiết và Nguyễn Hạo Thần đã ly hôn, nhưng rõ ràng Hạo Thần vẫn chưa từ bỏ ý định với con bé đó. Lúc đầu tôi còn nghĩ, dù con bé đó xấu xí một chút, nhưng bản thân Hạo Thần thích thì tôi cũng không có ý định ngăn cản, nhưng hiện tại…” Ông cụ Nguyễn phẩy phẩy tờ giấy trong tay, ý của ông đã rất rõ ràng.
Vì chuyện lần trước, trong lòng ông cụ Nguyễn đã định miễn cưỡng tiếp nhận Tô Khiết, dù sao ông đã nhìn ra Nguyễn Hạo Thần rất coi trọng Tô Khiết, hơn nữa ông cũng hiểu, Nguyễn Hạo Thần có thể tiếp tục quản lý hay không mấu chốt đều ở trên người Tô Khiết.
Nhưng tình hình hiện tại khiến ông không thể không cân nhắc lại.
“Tôi cảm thấy chuyện này, phải hỏi lại Hiểu Lam cho rõ ràng rồi hãy nói.” Vẻ mặt bà cụ Nguyễn cũng có vẻ phức tạp.
Chuyện này cũng không phải việc nhỏ, nếu Tô Khiết thật không thể sinh con, vậy chắc chắn chuyện Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết không cần bàn nữa.
“Còn phải hỏi gì nữa, không phải chuyện đã rõ như ban ngày rồi sao?” Ông cụ Nguyễn trực tiếp kết luận.
“Không biết Hạo Thần có biết chuyện này hay không.” Bà cụ Nguyễn lại nghĩ đến một vấn đề khác, bà biết đây mới là mấu chốt nhất.
“Nếu Hạo Thần chưa biết chuyện này, mà chúng ta nói cho Hạo Thần biết thì chuyện này sẽ khá đơn giản, nhưng nếu Hạo Thần đã biết thì e là chuyện này sẽ rất phiền phức. Tính tình của Hạo Thần ông cũng biết rồi đấy.”
“Hừ, những chuyện khác, tôi có thể để mặc nó, nhưng chuyện này tôi tuyệt đối không thể theo ý nó, cưới một người phụ nữ không thể sinh con, nó là muốn nhà họ Nguyễn chúng ta tuyệt tự sao? Dù có chết tôi cũng không thể chấp nhận chuyện này, nếu nó dám cưới người phụ nữ đó nữa, tôi sẽ chết cho nó xem.” Rõ ràng, lần này ông cụ Nguyễn đã quyết tâm, thậm chí nghĩ đến dùng cái chết uy hiếp Nguyễn Hạo Thần.
“Ngay từ đầu tôi đã không thích cô ta, vừa xấu, vừa đần, giờ nhà họ Tô cũng đã phá sản, phải sớm để Hạo Thần chấm dứt với cô ta, chấm dứt hoàn toàn.” Ông cụ Nguyễn nhìn sổ khám bệnh, rất có thành kiến với Tô Khiết.
“Giờ tôi sẽ gọi ngay điện thoại cho Hạo Thần, bảo nó đừng dây dưa với người phụ nữ đó nữa, còn nữa, bà hãy mau chọn người thích hợp cho Hạo Thần, mau chóng để Hạo Thần kết hôn.” Chỉ trong thời gian ngắn mà ông cụ Nguyễn đã sắp xếp xong xuôi tất cả.
Trong phòng, Trác Hiểu Lam nghe thấy lời ông cụ thì tay hơi run rẩy, không biết là vì lo lắng, hay vì căng thẳng, hay còn vì gì khác…
“Bây giờ mà ông gọi điện thoại cho Hạo Thần có phải là quá vội vàng hay không, không bằng chúng ta hãy thăm dò ý của Hạo Thần trước rồi hãy nói.” Bà cụ Nguyễn có chút do dự, rõ ràng bà nghĩ sâu xa hơn ông cụ Nguyễn.
CHƯƠNG 1016
“Còn thăm dò cái chết tiệt gì, tôi nói cho bà biết, Hạo Thần chắc chắn đã biết việc này, chắc chắn là Hạo Thần tìm Hiểu Lam, nếu không tại sao sổ khám bệnh của Tô Khiết lại ở chỗ này của Hiểu Lam chứ?” Ông cụ Nguyễn cực kỳ tỉnh táo, phân tích chính xác.
Bà cụ Nguyễn không nói gì thêm, thật ra bà đã từng nghĩ đến điểm này, nếu như vậy, e là chuyện sẽ phiền phức hơn.
“Nhưng, chắc Hạo Thần muốn để Hiểu Lam nhìn xem tình hình của Tô Khiết còn có thể chữa trị hay không. Sổ khám bệnh này lại ở trên mặt bàn của Hiểu Lam vào lúc này, chứng tỏ Hiểu Lam cũng mới vừa biết kết quả, chắc Hạo Thần còn chưa biết kết quả cuối cùng.”
“Nếu Hạo Thần còn chưa biết kết quả cuối cùng thì giờ tôi sẽ gọi điện thoại nói cho nó biết, để nó chết tâm.” Ông cụ Nguyễn nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, nhưng lại ngừng lại.
“Bà hãy gọi cho nó đi, chưa chắc nó sẽ tin lời tôi nói. Bà hãy nói cho nó biết bệnh của Tô Khiết không thể chữa trị được, nếu nó không chấm dứt hoàn toàn với người phụ nữ đó, nếu nó không kết hôn theo sự sắp xếp của chúng ta thì hãy đợi lo hậu sự của hai người già chúng ta đi.” Ông cụ Nguyễn đưa điện thoại tới trước mặt bà cụ Nguyễn, vẻ mặt có vẻ ác độc.
Có thể thấy, lần này ông cụ chắc chắn không hề nói suông. (Cô vợ thần bí muốn chạy đâu)
Bà cụ Nguyễn nhận điện thoại từ ông cụ, tay khẽ run: “Ông muốn nó mau chóng kết hôn, nhưng chúng ta làm sao có thể tìm ngay được người thích hợp chứ?”
Trước kia bà khá hài lòng với Kiều Thiên Lý, nhưng sau chuyện lần trước, bà đã hoàn toàn gạt bỏ Kiều Thiên Lý rồi.
Bà cụ Nguyễn cũng không muốn ép Nguyễn Hạo Thần quá, bà hiểu tính cách Nguyễn Hạo Thần, bà sợ đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện trái ngược.
“Dù sao người phụ nữ nào cũng hơn Tô Khiết, với điều kiện nhà họ Nguyễn, với điều kiện của Hạo Thần, ai mà không muốn gả cho nó chứ. Bà suy nghĩ một chút xem con cái nhà ai dịu dàng ngoan ngoãn, nghe lời một chút là được, chọn lấy một người, để nó kết hôn trước rồi nói.”Bây giờ đối với ông cụ Nguyễn chuyện quan trọng nhất là phải khiến Nguyễn Hạo Thần chấm dứt hoàn toàn với Tô Khiết, còn Nguyễn Hạo Thần cưới ai cũng không quan trọng..[Đọc truyện hay]
Trong phòng, cơ thể Trác Hiểu Lam có chút giật giật, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.
“Đứa bé Hiểu Lam này sao vẫn chưa trở lại, hay là chúng ta đi về trước đi, sau khi trở về hãy gọi điện cho Hạo Thần.” Bà cụ Nguyễn vẫn nghĩ nên từ từ trước, việc này nếu giải quyết quá vội vàng chắc chắn sẽ không mang lại kết quả tốt.
“Bà đang muốn kéo dài thời gian sao, tôi nghe nói nó định quản chuyện của Tô thị, nếu nó nhúng tay vào chuyện Tô thị, e là tương lai sẽ không bỏ được người phụ nữ xấu xí kia, bà hãy mau gọi điện thoại cho nó đi.” Làm gì có chuyện ông cụ Nguyễn không nhìn ra tâm tư của bà cụ, ông không muốn việc này dây dưa thêm nữa, càng kéo dài càng không tốt.
Rốt cuộc bà cụ Nguyễn vẫn không lay chuyển được ông cụ, bà nghĩ một chút, rồi lấy điện thoại di động của mình ra gọi cho Nguyễn Hạo Thần.
Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng nhận điện thoại: “Bà nội, có chuyện gì ạ?”
“Hạo Thần, bà và ông nội cháu đang ở chỗ Hiểu Lam.” Bà cụ Nguyễn hơi do dự, nên nói rất chậm.
“Đã xảy ra chuyện gì sao?” Ánh mắt Nguyễn Hạo Thần hơi tối lại, tưởng hai người già có bệnh nặng gì.
“Bà nhìn thấy trên bàn làm viêc của Hiểu Lam có một quyển sổ khám bệnh.”
“Của ai?” Nguyễn Hạo Thần hỏi. Lúc này Nguyễn Hạo Thần chỉ tưởng là của ông cụ hay bà cụ, căn bản không nghĩ về ai khác.
“Là của Tô Khiết.” Bà cụ Nguyễn hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn là nói ra.
Nguyễn Hạo Thần hơi sửng sốt, sau đó chợt hiểu ra.
CHƯƠNG 1017

“Cho nên?” Đã hiểu nên tất nhiên Nguyễn Hạo Thần cũng hiểu bà cụ gọi điện thoại cho mình là có ý gì, âm thanh của anh hơi khàn đi.

“Trong sổ khám bệnh của Hiểu Lam viết, Tô Khiết không thể sinh con, hơn nữa không thể chữa trị được.” Bà cụ Nguyễn nói nội dung trong sổ khám bệnh ra.

“Cho nên?” Đầu điện thoại kia, Nguyễn Hạo Thần khẽ nheo mắt, tay cầm điện thoại hơi siết lại.

Nghe thấy giọng điệu này của anh, bà cụ Nguyễn chợt không biết nói tiếp thế nào.

“Thằng nhóc xấu xa, cháu hãy mau chấm dứt tất cả quan hệ với người phụ nữ đó đi, mau trở về, lập tức kết hôn cho ông.” Ông cụ Nguyễn giật điện thoại từ trong tay bà cụ Nguyễn, trực tiếp hét lên,

“Kết hôn ư, với ai?” Nguyễn Hạo Thần nở nụ cười lạnh, thong thả hỏi.

“Bà cháu sẽ chọn cho cháu một người thích hợp, cháu chuẩn bị một chút, mau về nhà kết hôn là được.”

“Nếu cháu không đồng ý thì sao?” Nghe ông cụ nói vậy, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần trở nên u ám hơn, lạnh lùng hơn.

“Nếu cháu không đáp ứng thì hãy chuẩn bị hậu sự cho ông đi.” Ông cụ Nguyễn hét lên, rõ ràng có ý uy hiếp.

“Được, ông yên tâm, cháu nhất định khiến ông nở mày nở mặt.” Đầu điện thoại kia, Nguyễn Hạo Thần đột nhiên bật cười, nhưng tiếng cười rõ ràng hơi lạnh lùng, khiến cho người ta rùng mình.

Sau đó Nguyễn Hạo Thần cúp luôn điện thoại.

“Thằng nhóc xấu xa này, nó muốn tôi tức chết đây mà, nó, nó…” Ông cụ Nguyễn tức đến mức không thở được.

“Ông à, hay là việc này cứ từ từ đã, hiện Hạo Thần cũng chưa hề nói sẽ tái hôn với Tô Khiết, trước tiên chúng ta đừng ép nó kết hôn.” Bà cụ Nguyễn vừa đứng gần, nên cũng nghe thấy lời Nguyễn Hạo Thần nói.

Bà cụ Nguyễn biết việc phiền phức hơn bà tưởng, dù sao cũng là cháu trai ruột của bà, bà sẽ đau lòng.

“Đợi đến khi bọn họ muốn tái hôn thì đã muộn rồi, việc này nhất định phải nhanh chóng giải quyết. Hừ, nó tưởng tôi dọa nó sao, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ tuyệt thực, nếu nó không chịu kết hôn, tôi sẽ nhảy lầu cho nó xem. Còn nữa, gọi Bạc Vệ trở về, xem nó có nghe lời của Bạc Vệ hay không? Xem nó có quan tâm đến sống chết của Bạc Vệ hay không?” Khi nói những lời này, vẻ mặt của ông cụ Nguyễn có chút doạ người, nhìn đúng là không giống như nói bừa.

Trong phòng, Trác Hiểu Lam nghe thấy ông cụ nói vậy, ánh mắt hơi trầm xuống. năm đó, ông cụ có thể ép mẹ của Nguyễn Hạo Thần không thể không rời đi, không thể không tách khỏi Nguyễn Hạo Thần, thủ đoạn đó chắc chắn không phải ác độc bình thường.

Nếu giờ đây ông cụ lại ép bức Nguyễn Hạo Thần như vậy, thì Nguyễn Hạo Thần có thể hay không?

Nghĩ xong, Trác Hiểu Lam vội đứng lên, định đi ra ngoài.

Nhưng mà cô ta đã ngồi xổm quá lâu, đứng lên lại quá mạnh, nên đầu óc vô cùng choáng váng, hơn nữa chân tê rần, lập tức ngã ngồi trên mặt đất.

“Hiểu Lam vẫn chưa về, sức khỏe của ông cũng không có vấn đề gì, không bằng chúng ta đi về trước đi, việc này trở về rồi hãy nói.” Bà cụ Nguyễn biết nếu việc này vỡ lở ra, e là trong nhà lại khó được yên tĩnh rồi.

“Ừ, sau khi trở về tôi lập tức sai người đón Bạc Vệ trở về, bà cũng mau tính toán chuyện kết hôn của Hạo Thần đi.” Ông cụ Nguyễn trong lòng đã quyết, rõ ràng không hề có ý định thương lượng.

Lúc đầu, bà cụ Nguyễn cũng không thích Tô Khiết, nhưng nghĩ đến bà không thể thay đổi quyết định của Nguyễn Hạo Thần, lại vì biểu hiện của Tô Khiết ở nhà họ Cố, bà biết Tô Khiết cũng không hề ngu ngốc, nên bà còn định mắt nhắm mắt mở tha thứ cho chuyện này.

Nhưng Tô Khiết lại không thể sinh con, nếu Hạo Thần cưới cô thì đời này lại không thể có con, không thể làm cha, nhà họ Nguyễn bọn họ sẽ phải tuyệt tự.
CHƯƠNG 1018

Vì vậy, lần này, bà cụ Nguyễn cũng không hề phản đối cách làm của ông cụ Nguyễn.

Sau khi hai người rời đi, Trác Hiểu Lam mới đứng dậy, từ từ đi ra, ánh mắt cô ta dừng lại trên sổ khám bệnh nằm trên bàn, âm thầm thở dài một hơi.

Tại phòng làm việc của tổng giám đốc Nguyễn thị.

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Nguyễn Hạo Thần trở nên hết sức u ám, thậm chí có chút kinh khủng.

Lúc trước, anh nhờ Trác Hiểu Lam xem tình hình của Tô Khiết còn có cách gì hay không, chắc vừa có kết quả thì đúng lúc bị ông cụ nhìn thấy.

Chỉ là, Trác Hiểu Lam luôn làm việc cẩn thận, tại sao lại sơ suất như vậy được?

Giờ ông cụ đã biết tình hình của Tô Khiết rồi, không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa.

Ông cụ thế nhưng chuyện gì cũng có thể làm ra, độc ác, vô lại, chỉ cần có tác dụng, ông cụ đều sẽ dùng.

Thử hỏi, thiên hạ có người mẹ nào sẵn lòng tách khỏi con mình, nhưng năm đó mẹ đã bị ông cụ kiên quyết ép đi.

Có thể thấy được thủ đoạn của ông cụ độc ác cỡ nào.

Năm đó, nếu mẹ còn có một chút biện pháp thì đã không rời khỏi thành phố A, sẽ không rời khỏi anh.

Năm đó thậm chí mẹ đã đồng ý với ông cụ Nguyễn không gặp mặt con trai ruột mình nữa, rất khó đoán ra năm đó rốt cuộc ông cụ Nguyễn đã làm gì mới khiến mẹ đồng ý điều kiện như vậy.

Năm đó anh mới chín tuổi, nên có một số việc không biết hết được, nhưng chỉ cần anh có thể nhìn thấy ông cụ Nguyễn làm những chuyện đó, cũng đủ khiến lòng anh nguội lạnh.

Hôm nay, ông cụ Nguyễn đã biết chuyện Tô Khiết không thể sinh con, vì ép anh chia tay với Tô Khiết, sợ là sẽ gây ra chuyện ác hơn năm đó.

Nếu ông cụ Nguyễn quang minh chính đại thì anh lại không sợ, anh chỉ sợ ông cụ dùng những thủ đoạn vô lại đó, lấy cái chết ép bức thực ra là nhẹ, chỉ sợ…

Mà dù thế nào, anh vẫn là người nhà họ Nguyễn.

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần trở nên u ám hơn, nhưng ánh mắt vẫn hết sức kiên định, không hề dao động, anh không phải ba mẹ năm đó, mặc kệ ông cụ Nguyễn làm gì, anh vẫn sẽ cưới Tô Khiết.

Nhưng sau đây, anh không thể không đề phòng ông cụ.

Lúc này, Tô Khiết đang đi đến chỗ Đường Lăng, địa chỉ Đường Lăng cho hơi xa, nằm ở ngoại ô, Tô Khiết tự mình lái xe hơn hai giờ mới đến nơi. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đường Lăng đã đến trước, đang đứng trong sân chờ cô.

Nhìn thấy Tô Khiết, Đường Lăng nhìn lướt qua xe cô đi: “Đây là xe của Nguyễn Hạo Thần, sao hai người đã hàn gắn quan hệ rồi à?”

“Cậu chủ Đường hãy đi thẳng vào việc chính đi.” Tất nhiên, Tô Khiết không muốn đề cập đến đề tài này, một cái xe thôi mà, hôm nay cô đã bị truy vấn hai lần rồi, đầu tiên là ông cụ Tô, giờ lại là Đường Lăng, còn chưa hết sao.

“Được, em cùng vào đi.” Đường Lăng không hỏi tiếp nữa, vì anh ta còn có chuyện quan trọng hơn..[truyen hay]

Tô Khiết đi theo anh ta vào phòng.

Vừa vào phòng, Đường Lăng đưa hai bản giám định DNA trên bàn đến trước mặt Tô Khiết: “Em xem một chút đi.”

Tô Khiết nhanh chóng nhận lấy, khi nhìn thấy kết quả phía trên, cô hít sâu một hơi, kết quả giám định là quan hệ thân thuộc, nói cách khác mẹ cô chính là con gái mất tích năm đó của nhà họ Đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK