Lời nói này của Lý Minh có chút càn quấy.
Nếu như là người có chút hiểu biết về chính trị đều biết vẫn còn có nhà họ Cố vẫn luôn coi nhà họ Đường như cái gai trong mắt, vẫn luôn chực chờ ra tay.
Thực ra, đến lúc đó nếu như thật sự do Lý Minh mời cơ quan pháp luật đến để quan sát, còn sợ là người nhà họ Cố sẽ giở trò ở sau lưng, đến lúc đó sợ là sẽ càng bất lợi với Đường Vân Thành.
Mọi người càng nghi ngờ Lý Minh, lúc trước mọi người nhìn thấy cô bé quá đáng thương nên không chú ý đến những chuyện khác, cũng không dám tùy tiện đụng vào những thứ kia.
Nhưng bây giờ mẹ của cô bé đã xuất hiện, còn mời người của Hiệp hội tổ chức quốc tế đến để giúp đỡ, dưới tình huống như vậy, có chuyện gì, có lời nào, có nghi hoặc gì có thể nói ra để làm sáng tỏ.
Thậm chí cho dù bây giờ có người thanh minh cho Đường Vân Thành, mặc dù rất có khả năng sẽ bị mắng, nhưng cũng sẽ không giống như lúc trước dẫn đến sự phản cảm của mọi người, dù sao cũng đã có một tổ chức đứng ra làm người chủ trì công đạo, suy nghĩ của mọi người với chuyện này đều có sự thay đổi.
Không còn là lấy mạnh ức hiếp yếu, không còn là nhà họ Đường quá mạnh, cô bé quá yếu.
Vì vậy, lúc này, người thanh minh giúp Đường Vân Thành sẽ không tạo ra sự phản cảm quá lớn, là vì mọi người đều tin tưởng tổ chức lớn mạnh trước mặt có thể chủ trì công đạo, nhà họ Đường sẽ không còn cao cao tại thượng, mọi chuyện cũng sẽ không còn là nhà họ Đường một tay che trời nữa.
Dù sao có một tổ chức lớn có thể chủ trì công đạo, mọi chuyện là trắng hay là đen đều có thể nói ra, bày ra ánh sáng để mọi người có thể nhìn rõ, phân biệt rõ ràng.
Sự thay đổi trong suy nghĩ của mọi người, càng khiến cục diện của chuyện này xảy ra sự thay đổi lớn.
“Ông Lý, ông thật sự không cần nghi ngờ chúng tôi, ngoài việc cho phép các cơ quan phát luật liên quan giám sát, liên quan đến chuyện muốn mời luật sự như thế nào, ông Lý cũng có thể nói ra, đương nhiên chúng tôi cũng sẽ mời một luật sư có năng lực, công bằng, chính trực, chính nghĩa đến để tham gia tố tụng, chúng tôi cũng sẵn sàng chấp nhận sự giám sát của tất cả mọi người.” Nhân viên của Hiệp hội bảo vệ quốc tế lại đưa ra một tin tức rất có thành ý, rất rõ ràng.
Nếu như các cơ quan phát luật có liên quan có thể có chút phức tạp, nhưng luật sư sẽ minh bạch hơn, dù sao bình thường những luật sư kia đã tham gia những vụ kiện nào, tình hình ra sao? Nhân phẩm thế nào?
Những chuyện này đều có thể tra ra được.
Vì vậy, từ điều này, là một tình huống mà mọi người dễ dàng tiếp nhận hơn.
“Ông Lý, nhân viên đặc phái Châu của Hiệp hội bảo vệ quốc tế đã nói rõ ràng như vậy, ông còn lo lắng điều gì nữa?” Một phóng viên lại hỏi một câu, rõ ràng anh ta cũng hoàn toàn không thể hiểu được thái độ lúc này của Lý Minh.
“Chỉ là tôi không tin tưởng bọn họ.” Lý Minh vẫn cố chấp với ý kiến của mình, chỉ nói một câu, không tin bọn họ.
“Vậy thì, tôi muốn hỏi một câu, ông tin tưởng ai?” Vị phóng viên kia sững sờ một lúc, sau đó lại hỏi một câu hỏi vô cùng trực tiếp.
Lý Minh luôn miệng nói là không tin tưởng người của Hiệp hội bảo vệ quốc tế, vậy thì ông ta tin tưởng ai?
Lúc trước ngoài việc ông ta để cho phóng viên phỏng vấn cô bé, thứ nhất không hề báo cảnh sát, thứ hai không nhờ tổ chức hay cơ quan nào giúp đỡ, hơn nữa vẫn luôn miệng nói là muốn giúp con gái đòi lại công đạo.