Trời!
Mỗi một thứ ngọc trong cửa hàng này đều quý đến đáng sợ, nhiều sản phẩm bằng ngọc như thế, lại còn một cửa hàng lớn như vậy, giá bao nhiêu chứ?
Giờ phút này sự việc phát triển hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người.ngôn tình hay
Xin hỏi, rốt cuộc đây là kiểu thao túng gì vậy?
Cổ Doanh Doanh cũng chóang váng, cô ta không bao giờ nghĩ mọi chuyện lại thành ra như thế này. Nhưng trung tâm thương mại này là của Tư Đồ Không, Tư Đồ Không và Tô Khiết hẳn là không quen biết nhau, vì sao Tư Đồ Không lại muốn chuyển cho Tô Khiết một cửa hàng lớn như thế?
Hơn nữa trong đó còn có nhiều sản phẩm bằng ngọc như vậy.
Những sản phẩm bằng ngọc kia cô ta có thể mua một hoặc hai chiếc. Toàn bộ cửa hàng có cả ngàn sản phẩm, cô ta tuyệt đối không mua nổi.
Bây giờ những thứ này lại trở thành của Tô Khiết.
Cổ Doanh Doanh rất không cam lòng.
Nhưng điều khiến cô ta không cam lòng hơn là chuyện hôm nay vẫn không thể khiến Tô Khiết bị mất mặt. Nếu cửa hàng này trở thành của Tô Khiết vậy thì coi như tìm thấy vòng ngọc trên người Tô Khiết cũng không có gì đáng nói, Tô Khiết hoàn toàn có thể nói đó là lấy đồ của chính bản thân mình.
Những điều Cổ Doanh Doanh nghĩ tới thì những người khác cũng đều nghĩ tới.
“Vậy, vậy rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Vì sao? Vì sao đột nhiên cửa hàng này lại trở thành của Tô Khiết như thế?” Cổ Linh Linh thật sự nghĩ không ra, đương nhiên không chỉ Cổ Linh Linh nghĩ không ra mà tất cả mọi người ở đây xem trò vui đều nghĩ không ra.
“Chẳng lẽ Tô Khiết lại không biết xấu hổ quyến rũ…” Giờ phút này Cổ Linh Linh quá không cam lòng, cô ta muốn làm nhục Tô Khiết, nhưng đột nhiên cô ta nghĩ đến cửa hàng tổng hợp này là của Tư Đồ Không, mà giờ phút này Tư Đồ Không vẫn còn đang ở đây, cho nên lời nói của cô ta đột ngột dừng lại.
Cho cô ta mượn mười lá gan cô ta cũng không dám chọc vào Tư Đồ Không.
Hai nhân viên bán hàng vừa rồi muốn lục soát Tô Khiết kia giờ phút này sắc mặt rõ ràng cũng trở nên rất xấu.
Họ không thể ngờ rằng kẻ trộm mà họ vừa xác định lại lập tức biến thành bà chủ của họ.
Tiếp theo không biết bà chủ mới này sẽ tính sổ với các cô như thế nào?
“Nếu không có việc gì thì chúng tôi đi về.” Cảnh sát nhìn tình huống này tưởng là chuyện đã được giải quyết, cảm thấy không có chuyện gì nên muốn rời khỏi đây.
Nhưng…
“Cảnh sát, xin anh chờ một chút.” Tô Khiết vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên gọi cảnh sát đang định rời đi lại.
“Cô Tô còn có chuyện gì sao?” Vị cảnh sát hơn bốn mươi tuổi mở to đôi mắt sắc, dưới tình huống này anh ta biết rõ cô Tô này tuyệt đối không đơn giản, nếu không thì không thể chỉ trong chớp mắt một cửa hàng trực tiếp biến thành của cô.
Hơn nữa bây giờ Tư Đồ Không còn tự mình tới.
Tư Đồ Không chính là một nhân vật oai phong lẫm liệt ở Thành phố A, có thể mời được vị đại phật Tư Đồ Không này đến thì không có mấy ai.
Nhưng hôm nay rõ ràng Tư Đồ Không đến là vì cô Tô.
Cho nên cô Tô là người tuyệt đối không thể đắc tội được.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tô Khiết, cũng muốn biết cô gọi lại cảnh sát vào lúc này là muốn làm gì?
Chương 1319
Khóe môi Tư Đồ Không hơi nhếch lên, dĩ nhiên việc này không thể cứ kết thúc như vậy được.
Đắc tội với người phụ nữ này thì chắc chắn là phải trả giá lớn.
Người phụ nữ này là người yêu thương nhất trong lòng cậu ba Nguyễn, cô cả nhà họ Đường, đương nhiên cô không dựa vào cậu ba Nguyễn, không dựa vào nhà họ Đường, chỉ với chính thực lực của cô thì người bình thường chắc chắn cũng không phải là đối thủ của cô.
Nhìn kết cục của nhà họ Cố hiện tại là có thể hiểu rõ đắc tội với người phụ nữ này chắc chắn không có kết cục tốt đẹp.
Nói thật là ngay cả anh ta cũng không dám đắc tội cô, không thể không nói hai vị tiểu thư nhà họ Cổ này thật can đảm.
Cho nên hiện tại hai vị tiểu thư nhà họ Cổ cần vì “sự can đảm” của mình mà gánh chịu một chút hậu quả.
Giờ đây Tư Đồ Không cũng có chút mong đợi, không biết tiếp theo Tô Khiết sẽ làm thế nào?
Anh ta nhớ cách làm của cô chắc chắn sẽ siêu trần thoát tục, làm cho người ta ngạc nhiên, Tư Đồ Không im lặng đứng ở một bên chờ xem trò vui.
“Cửa hàng của chúng tôi bị mất vòng ngọc, nên phiền cảnh sát giúp chúng tôi tìm ra.” Tô Khiết nói rất khiêm nhường, giọng nói rất nhẹ nhàng và chậm rãi, nhưng câu nói đó của cô lại làm cho sắc mặt Cổ Doanh Doanh nhanh chóng thay đổi.
Cổ Doanh Doanh nhìn Tô Khiết, trong lòng bắt đầu có chút căng thẳng, Tô Khiết muốn làm gì?
Tuy nhiên vòng ngọc ở ngay trong túi Tô Khiết, camera trong cửa hàng này lại hỏng, chuyện này dù thế nào cũng không rơi vào người cô ta.
“Tô Khiết, cô vừa ăn cắp vừa loa làng sao? Rõ ràng vòng ngọc là do chính cô trộm.” Cổ Linh Linh tính tình nóng vội, đầu óc ngu xuẩn, trực tiếp rống lên, đương nhiên giờ phút này cô ta cũng hơi chột dạ.
Dù sao vòng ngọc kia là do cô ta bỏ vào trong túi Tô Khiết.
“Cô Cổ, có muốn tôi nhắc nhở cô một câu hay không? Cửa hàng này là của tôi.” Tô Khiết nhìn về phía Cổ Linh Linh, môi khẽ nở một nụ cười.
“Lúc trước cửa hàng này không phải là của cô.” Đối diện với vẻ mặt tươi cười của Tô Khiết, đột nhiên Cổ Linh Linh có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, nhưng vẫn cố gắng đáp lại một câu.
“Ý của cô Cổ là tôi đã trộm một chiếc vòng ngọc ở đây trước khi biến cửa hàng này thành của tôi?” Tô Khiết nhướng mày, lời đáp trả phải gọi là tuyệt cú mèo.
Cho dù lúc trước cửa hàng này chưa phải của Tô Khiết nhưng Tô Khiết đã có thể biến toàn bộ cửa hàng này thành của cô trong thời gian ngắn như vậy thì chắc chắn cô không có lý do gì đi trộm một cái vòng ngọc sáu mươi tỷ.
Điều này tất cả mọi người đều hiểu.
“Vậy chắc chắn cũng không phải chúng tôi trộm.” Cổ Linh Linh bị cô chặn họng im lặng phản bác, dù sao vòng ngọc cũng không ở trên người cô ta cho nên giờ phút này Cổ Linh Linh vẫn còn một chút khí thế như vậy.
“Tôi cũng chưa hề nói là các cô trộm.” Tô Khiết liếc cô ta một cái, hơi dừng lại một chút rồi lại chậm rãi nói: “Nhưng cửa hàng là của tôi, nhân viên bán hàng đều là người trong cửa hàng, hình như cũng chỉ có hai cô Cổ là người ngoài, cho nên hai vị quả thật là đáng ngờ nhất.”
“Tô Khiết, cô đừng có vu khống hãm hại người tốt.” Cổ Linh Linh lại lần nữa không nhịn được rống lên.
Cổ Linh Linh cũng có mặt mũi để nói mình là người tốt một cách cây ngay không sợ chết đứng như thế? Mặt thật sự rất dày.
Chương 1320
“Cô Tô, chuyện này không thể nói lung tung, cần phải có chứng cứ, nếu cô Tô không có chứng cứ mà vu khống hãm hại chúng tôi thì chúng tôi có thể tố cáo cô Tô.” Cổ Doanh Doanh quả thực coi như thông minh, giờ phút này cô ta vẫn còn có thể giữ vững tỉnh táo, bình tĩnh đối đáp với chuyện này.
“Ừ, cô Cổ nói có lý, cho nên tôi mời cảnh sát ở lại giúp tôi điều tra rõ ràng.” Tô Khiết nhìn Cổ Doanh Doanh một cái rồi nghiêm túc gật đầu.
“Cô muốn điều tra như thế nào?” Cổ Doanh Doanh híp mắt, giọng nói rõ ràng là trầm xuống.
“Rất đơn giản, cứ theo lời cô Cổ nói vừa nãy thôi, lục soát, lục soát một cái là sẽ rõ ràng, cảnh sát ở đây cho nên mọi chuyện sẽ rất dễ làm.” Khi Tô Khiết nói những lời này thì vẻ mặt rất tự nhiên, không có chút bất thường nào.
Cổ Doanh Doanh nghe thấy những lời này của cô thì thở phào nhẹ nhõm, đồ không ở trên người cô ta cho nên cô hoàn toàn không sợ bị lục soát.
Chiếc vòng ngọc kia bây giờ còn đang ở trong túi Tô Khiết, trong lòng Cổ Doanh Doanh thầm nghĩ làm thế nào mới có thể khiến Tô Khiết bị mất mặt.
“Lục soát thì lục soát, tôi trong sạch không sợ các người lục soát.” Cổ Linh Linh hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu lên rất kiêu ngạo.
“Để chứng minh sự trong sạch của chúng tôi, chúng tôi bằng lòng phối hợp với công việc của cảnh sát.” Cổ Doanh Doanh cũng đi về phía trước, dáng vẻ quang minh lẫm liệt, ý tứ rất rõ ràng là đồng ý để cảnh sát lục soát.
“Hiếm khi cô Cổ biết điều như thế.” Tô Khiết đưa mắt nhìn về phía Cổ Doanh Doanh, sau khi đối diện với đôi mắt của Cổ Doanh Doanh, ánh mắt Tô Khiết lại cố ý nhìn xuống phía dưới, sau khi chuyển đến túi xách của Cổ Doanh Doanh thì khóe môi cô lộ rõ một nụ cười khẽ.
Nụ cười đó mang theo một chút ẩn ý…
Sau đó Tô Khiết lại ngước mắt lên nhìn vào mặt Cổ Doanh Doanh, lông mày rõ ràng hơi nhướng lên, trên mặt cố ý lộ ra một chút đắc ý.
Cổ Doanh Doanh là người thông minh, vừa rồi biểu cảm của Tô Khiết rất rõ ràng, dĩ nhiên cô ta đều thấy được.
Lòng Cổ Doanh Doanh đột nhiên chùng xuống, con ngươi của cô ta nhanh chóng chuyển sang phía Tô Khiết, trước đó cô ta bảo Cổ Linh Linh lén lút bỏ vòng ngọc vào trong túi Tô Khiết.
Không biết bây giờ vòng ngọc còn ở trong túi Tô Khiết hay không?
Có hay không?
Trong lòng Cổ Doanh Doanh đột nhiên có linh cảm thật sự không tốt.
Tô Khiết thấy Cổ Doanh Doanh nhìn sang thì khẽ cười với Cổ Doanh Doanh, sau đó Tô Khiết cố ý đưa tay sờ về phía miệng túi của mình, túi của cô bình thường không có gì.
Dường như là để Cổ Doanh Doanh “yên tâm”, Tô Khiết còn lật túi lên, lắc lắc, trong túi thật sự rất sạch sẽ, không có thứ gì.
Khi Tô Khiết làm những chuyện này không có ý tránh né người khác, cứ thế ở trước mặt mọi người mà làm.
Đa số mọi người nhìn động tác của cô thì có hơi sửng sốt, có hơi ngây ngốc, không hiểu cô có ý gì.
Nhưng cũng có người thông minh lờ mờ đoán ra có chuyện gì.
Đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ mặt Cổ Linh Linh nháy mắt thay đổi trở nên sửng sốt, rất nhiều người đều có hơi hiểu ra.
Cổ Linh Linh nhìn thấy đồ của Tô Khiết, mặt mày sửng sốt khó lòng tin được.
Cổ Linh Linh không hiểu, cô ta rõ ràng để chiếc vòng ngọc vào trong túi của Tô Khiết, trong thời gian này, cô ta không có nhìn thấy Tô Khiết lấy ra, sao bây giờ lại không thấy nữa rồi?
Mà sắc mặt của Cổ Doanh Doanh vào lúc này rõ ràng cũng thay đổi, chiếc vòng ngọc đó bây giờ đã không ở trong túi của Tô Khiết, vậy bây giờ nó đang ở đâu?
Chương 1321
Cổ Doanh Doanh đột nhiên nghĩ tới trước đó Tô Khiết đi vòng qua bên người của cô ta, lúc đó, Tô Khiết cách cô ta rất gần, hơn nữa lúc đó túi của cô ta cầm trong tay, Tô Khiết đi qua bên người của cô ta muốn chạm vào túi của cô ta là một chuyện rất dễ dàng.
Bọn họ có thể đem chiếc vòng ngọc để vào trong túi của Tô Khiết để hãm hại Tô Khiết, Tô Khiết đương nhiên cũng có thể đem chiếc vòng ngọc để vào trong túi của cô ta, túi của cô ta hôm nay đeo là loại không có khóa kéo, muốn để chiếc vòng ngọc vào trong không hề khó.
Cô ta đột nhiên nghĩ tới, vừa rồi khi Tô Khiết đi qua người mình có hơi khựng người, cản được ánh mắt của tất cả mọi người, cho nên vừa rồi khi Tô Khiết làm những điều này, không có ai nhìn thấy, mà camera ở đây hỏng rồi, camera hỏng rồi, cũng không thể quay được tình huống đó.
Cho nên, nếu như chiếc vòng ngọc lúc này thật sự ở trong túi của cô ta, cô ta căn bản không thể chứng minh chiếc vòng ngọc là Tô Khiết để vào trong túi của cô, giống như trước đó Tô Khiết không thể chứng minh.
Nếu như lúc này, cảnh sát thật sự từ trong túi của cô ta tìm được chiếc vòng ngọc đó, vậy cô ta há không phải…
Cổ Doanh Doanh lúc này càng nghĩ càng căng thẳng, càng nghĩ càng sợ hãi.
Cảnh sát thấy Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh rất phối hợp, tự nhiên đều đi tới, muốn kiểm tra.
“Khoan đã, chúng tôi dù sao là con gái, các anh cứ ở trước mặt mọi người lục soát người của chúng tôi không thích lắm nhỉ?” Cổ Doanh Doanh khẩn trương, rõ ràng việc nâng cao âm giọng rõ ràng đã bán đứng sự sợ hãi trong đáy lòng của cô ta.
Vừa rồi Cổ Doanh Doanh rõ ràng nói muốn phối hợp với cảnh sát, lúc này thái độ từ chối lại quá rõ ràng.
Cổ Doanh Doanh bây giờ gần như có thể chắc chắn, chiếc vòng ngọc đó ở trong túi của cô ta, cho nên, cô ta không thể để cảnh sát lục soát túi của cô ta ở trước mặt mọi người được.
“Vậy trước tiên không soát người, soát túi của cô Cổ đi.” Tô Khiết nhìn Cổ Doanh Doanh, lại mỉm cười, ngữ khí rất dễ thương lượng, rất dễ lấy thiện cảm của người khác.
“Mời cô Cổ đưa túi của cô cho chúng tôi, chúng tôi kiểm tra một chút.” Cảnh sát thấy lời của Tô Khiết rất có lý, đương nhiên, bọn họ cũng không muốn ở người mặt mọi người soát người của một cô gái, đặc biệt cô gái này còn là cô cả của nhà họ Cổ.
“Tô Khiết, cô dựa vào đâu mà soát túi của tôi?” Cổ Doanh Doanh nắm chặt chiếc túi trong tay, trực tiếp lùi lại sau mấy bước.
Cảnh sát nhìn cô, lông mày rõ ràng nhíu lại: “Cô Cổ, không phải cô Tô muốn soát túi của cô, là cảnh sát chúng tôi muốn điều tra rõ chuyện này, cho nên vẫn mong cô Cổ phối hợp với công việc của chúng tôi.”
“Tô Khiết, cô cố ý muốn hại tôi.” Cổ Doanh Doanh quả thật coi như thông minh, lúc này cô ta không có tranh cãi nhiều với cảnh sát, mà trực tiếp nhằm vào Tô Khiết.
Tô Khiết nhìn cô ta, chỉ bình tĩnh nhìn cô ta, không nói gì.
“Tô Khiết, tôi biết cô đố kỵ tôi, cho nên mới cố ý hại tôi.” Cổ Doanh Doanh lúc này muốn dùng chuyện hôm qua để cô ta thoát ra được.
Không thể không nói đầu óc của Cổ Doanh Doanh xoay chuyển cũng rất nhanh.
“Tôi đố kỵ cô cái gì?” Tô Khiết vẫn khẽ mỉm cười nói, cô vừa nhìn đã nhìn thấu tâm tư của Cổ Doanh Doanh.
“Đố kỵ tối qua cậu ba Nguyễn ở bên tôi.” Vốn dĩ, Cổ Doanh Doanh luôn không muốn ở chính diện thừa nhận chuyện này, nhưng lúc này cô ta muốn mạnh mẽ đả kích Tô Khiết.
“Cô muốn nói chuyện tối qua cô với cậu ba Nguyễn quần nhau trong khách sạn sao?” Lông mày của Tô Khiết nhướng lên, khi nói lời này, thần sắc đó tự nhiên giống như đang nói thời tiết hôm nay thật tốt.