Cô ta quen Khiết Khiết lâu như vậy, mấy năm nay quả thật cô ta luôn ở cạnh Khiết Khiết, nhưng sao cô ta chưa bao giờ nhìn thấy người đàn ông này. Hơn nữa cô ta cũng chưa từng nghe Khiết Khiết nhắc đến anh ta.
Bởi vì Sở Bách Hà quá kinh ngạc nên trong lúc nhất thời suýt chút nữa đã lỡ lời. Sau khi cô ta phản ứng lại liền vội vàng đổi lời lại: “Anh quen với cô cả nhà họ Đường?”
Lúc Sở Bách Hà hỏi ra câu này thì cậu ba Nguyễn cũng nhìn thẳng về phía Thành thiếu chủ, rõ ràng cũng đang đợi câu trả lời của anh ta.
“Đương nhiên là quen rồi.” Thành thiếu chủ hơi nhướng mày, trả lời rất hùng hồn.
Cường hơi chịu không nổi rồi, từ lúc nào mà da mặt của Thành thiếu chủ lại dày như vậy?
Thành thiếu chủ có quen với cô cả nhà họ Đường sao?
Thành thiếu chủ còn chưa gặp cô cả nhà họ Đường nữa kìa. Nếu không tối này Thành thiếu chủ đâu cần hao tốn tâm trí để tìm cách trà trộn vào Hồng Nguyệt Lâu chứ?
Nghe được câu trả lời của Thành thiếu chủ, trong con mắt đang híp lại của cậu ba Nguyễn càng lạnh thêm.
Người đàn ông họ Mặc này đúng là có quen biết với Tô Khiết sao?
Sao anh lại không biết chút nào hết vậy?
Hơn nữa ngay cả Sở Bách Hà cũng không biết?
Khoảnh khắc này Nguyễn Hạo thần rất nghi ngờ người đàn ông này.
“Anh quen cô cả nhà họ Đường lúc nào? Tại sao quen nhau?” Rõ ràng Sở Bách Hà cũng không tin lời của Thành thiếu chủ lắm, bởi vì cô ta thật sự không nghe Khiết Khiết nhắc tới.
Lúc nãy cô ta còn tán gẫu với cục cưng Minh Hạo về tình hình mới của Khiết Khiết nữa đấy.
Lúc đó cục cưng Minh Hạo đã nhắc tới Viên Quân Doanh, nhưng người đàn ông này chắc chắn không phải là Viên Quân Doanh, bởi vì cục cưng Minh Hạo đã nói cậu ba Nguyễn đã trực tiếp hạ gục luôn Viên Quân Doanh rồi, nhưng mà cậu ba Nguyễn lại không hề quen người đàn ông trước mặt này.
Đương nhiên Viên Quân Doanh sẽ không khoe khoang thậm chí còn kiêu ngạo như vậy.
“Đây là chuyện của tôi và cô ấy sao có thể nói cho cô biết chứ?” Thành thiếu chủ liếc mắt nhìn Sở Bách Hà, sau đó lại nhìn về phía Nguyễn Hạo thần, như có vẻ câu trả lời này là cố ý nói cho Nguyễn Hạo thần nghe.
Hơn nữa lời này của anh ta rõ ràng là mang chút mờ ám không rõ ràng.
“Cậu chủ, chúng ta nên đi ồi chủ rời đi.
‘ Cường đúng là nghe hết nổi rồi, anh ta cảm thấy anh ta phải nhanh chóng dẫn Thành thiếu “Gấp cái gì? Cậu không thấy tôi đang tán gẫu chuyện của Thấm Nhi sao?” Thành thiếu chủ liếc mắt nhìn Cường. Rõ ràng câu nói này của anh ta cũng là cố ý nói cho Nguyễn Hạo thần nghe, nhất là cách gọi kia.
‘Thấm Nhi!”
Nghe thân mật cỡ nào!
Lúc cậu ba Nguyễn nghe được cách gọi mà thiếu thành chủ cố ý khoe khoang lại đột nhiên bật cười.
Thấm Nhi?
Tất cả những ai có quan hệ tốt với cô ấy đều biết thân phận thực sự của cô ấy, và sẽ không bao giờ gọi cô ấy là Thấm Nhi.
Bởi vậy, người đàn ông này có lẽ không liên quan gì đến Tô Khiết, cho dù bọn họ thật sự quen biết nhau thì mối quan hệ cũng hoàn toàn bình thường.