Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2098


Người ở đây đều là người thông minh, suy nghĩ lại nhiều, cho nên đều không có tiếp tục ra tay.


Thời gian cứ từng chút từng chút trôi qua như thế, Sở Bách Hà cuối cùng cũng không thể đợi được người khác đấu giá tiếp nữa.


MC đều ngây dại, đây là một bức danh họa, giá trị của bức danh họa này thế nào cũng không chỉ 300 tỷ được, bây giờ đấu giá ra giá này, ông ta phải ăn nói thế nào với ông chủ.


Nhưng bây giờ không có ai đấu giá tiếp, theo quy tắc của buổi đấu giá, bức danh họa này chỉ có thể thuộc về người của phòng bao số 11 rồi.


“300 tỷ lần thứ nhất, 300 tỷ lần thứ hai, 300 tỷ lần thứ ba, bức danh họa này thuộc về quý cô ở phòng bao số 11.” MC lại đợi một lát, chắc chắn thật sự không có đấu giá tiếp, cũng chỉ đành tuyên bố kết thúc.


MC sau khi tuyên bố kết quả thì thầm thở dài, chuyện lạ hôm nào cũng có, hôm nay lại đặc biệt nhiều, ông ta làm việc nhiều năm ở Hồng Nguyệt Lâu, chủ trì biết bao nhiêu buổi đấu giá, vẫn là lần đầu tiên gặp trường hợp như này.


Thật sự có hơi không biết thế nào cả.


Phòng bao số 11 thật sự nhặt được món hời lớn rồi, quá hời cho quý cô đó rồi!


“Ai cha, thật là thành của chúng ta rồi?’ Sở Bách Hà trong phòng bao số 11 nhặt được món hời lớn lại mặt mày ảo não: “Làm sao đây, dì không có mang theo nhiều tiền như thế, dì hay là kêu người chuyển tiền qua, nếu không chúng ta lát nữa có khả năng sẽ bị nhốt lại đây.”


Bé Minh Hạo vừa rồi đã nói cậu nhóc một đồng cũng không có mang, tuy bé Minh Hạo nói đồ cậu nhóc đấu giá sẽ có người trả tiền, nhưng Sở Bách Hà vẫn có hơi không quá tin.


Cho nên vấn đề liên quan đến tiền, vẫn cần cô ta nghĩ cách giải quyết.


“Không sao, không cần vội, sẽ có người trả tiền thay cho chúng ta.” Đường Minh Hạo lại có dáng vẻ hoàn toàn nhàn nhã, một chút cũng không gấp gáp.


Sở Bách Hà nhìn Đường Minh Hạo, nhưng cuối cùng cô ta vẫn quyết định nghe theo Đường Minh Hạo, nói không chừng bé Minh Hạo thật sự có cách.


Nếu thật sự không được, đến lúc đó lại gọi người chuyển tiền đến cũng kịp, tuy 300 tỷ có hơi nhiều, nhưng đối với Mộ Dung Tri mà nói cũng không tính là gì, anh ta chắc có thể lấy ra được.


Đương nhiên Sở Bách Hà không có vội kêu Mộ Dung Tri chuyển tiền qua còn có một lý do, chính là bức danh họa 300 tỷ này đấu giá được hoàn toàn là may mắn, nếu như Minh Hạo muốn, cô ta chắc chắn sẽ nhường cho Minh Hạo.


Chỉ là bé Minh Hạo rốt cuộc muốn kêu ai trả tiền cho cậu nhóc chứ? Chuyện này bé Minh Hạo không có nói cho người khác, ngay cả Khiết Khiết cũng không có nói, cho nên còn có thể có ai trả tiền thay Minh Hạo?


Còn có thể có ai chứ?


Mắt của Sở Bách Hà bỗng sáng lên: “Bé Minh Hạo, cháu sẽ không phải định để cậu ba Nguyễn trả tiền giúp cháu chứ?”


Cô ta mới đầu thật sự không dám nghĩ tới cậu ba Nguyễn, bởi vì kế hoạch ban đầu của Minh Hạo là muốn tranh đồ với cậu ba Nguyễn.


Tranh đồ với cậu ba Nguyễn, sau đó lại để cậu ba Nguyễn trả tiền, thao tác này, cô ta thật sự có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.


Nhưng Sở Bách Hà loại trừ tất cả các khả năng, cũng chỉ có thể nghĩ tới cậu ba Nguyễn.


Chỉ là khi Sở Bách Hà hỏi ra câu này, hai mắt nhìn chằm chằm Đường Minh Hạo lại tràn ngập sự sửng sốt và khó tin.


Đường Minh Hạo nhìn cô ta, chậm rãi gật đầu: “Cháu quả thật có dự tính như thế.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK