Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mới nãy anh đã kéo ra khoá kéo quần áo của cô, cô quá sốt ruột nên đã quên mất việc này, Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng giúp cô sửa sang lại quần áo xong, sau đó anh nắm lấy tay của cô: “Anh đưa em qua đó.”
Bây giờ cô sốt ruột như thế, hoảng hốt như vậy, anh không yên tâm.
“Nếu như bà ngoại thực sự là chịu kích động do đã nhìn thấy video, anh đi qua chỉ sợ…” Tô Khiết hướng về phía anh, có hơi do dự.
“Yên tâm, anh chỉ đưa em qua đó.” Nguyễn Hạo Thần dĩ nhiên hiểu rõ sự lo lắng của cô, nhìn cô cười nhẹ nhàng.
Ý của anh là chỉ đưa cô qua đó, nhưng anh không đi vào.
Tô Khiết hơi ngẩn ra, cậu ba Nguyễn là một người vô cùng kiêu ngạo, rất tự cao, giờ đây bởi vì cô, lại có thể uỷ khuất chính mình!!
Phải nói rằng chuyện mà ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đã làm thì không có liên quan bất cứ cái gì với anh.
Lúc này, Nguyễn Hạo Thần đã mở cửa phòng, kéo tay cô đang định đi ra ngoài.
Tô Khiết chợt kiễng lên mũi chân, hôn lên trên mặt anh một cái, cơ thể của Nguyễn Hạo Thần cứng đờ, vội vàng quay người lại, nhìn về phía cô, có hơi ngạc nhiên mà nhìn cô, thực ra, vừa nãy anh nghe nói bà cụ Đường bị ngất xỉu, trong lòng là sợ hãi, anh sợ sẽ vì chuyện của bà cụ Đường mà cô sẽ lại cự tuyệt anh lần nữa.
Vì vậy, có vài lời, anh cũng không dám nói, không dám hỏi. Nhưng mà bây giờ cô hôn anh? Anh quen biết với cô lâu như vậy, hình như cô vẫn là lần đầu tiên chủ động hôn anh!
“Khiết Khiết…” Khoé môi của cậu ba Nguyễn khẽ nhúc nhích, trong giọng nói hơi run nhẹ, lúc này tâm trạng của anh đã rất phức tạp, trong nhất thời, vậy mà lại không biết nên nói cái gì.
“Nguyễn Hạo Thần, em phát hiện, hình như em đã hơi yêu anh rồi.” Tô Khiết nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngẩn của anh, khoé môi hơi hơi giương lên, cô phát hiện dáng vẻ của Nguyễn Hạo Thần bây giờ rất là đáng yêu.
Nghe được lời nói này của cô, cơ thể của Nguyễn Hạo Thần lại cứng đờ lần nữa, đôi mắt của anh nhanh chóng loé lên mấy cái, giây tiếp theo, anh kéo cô vào trong lòng, sau đó cúi đầu dùng sức hôn lấy cô.
Khoảnh khắc này, nụ hôn của anh không giống với nụ hôn trước đó, lúc này anh có quá nhiều xúc động và ngạc nhiên mừng rỡ.
Một nụ hôn kết thúc, tâm trạng của cậu ba Nguyễn vẫn như cũ không thể nào bình phục lại, nhưng mà sao chứ, cậu ba Nguyễn lòng tham không đáy, môi của anh tiến đến gần bên tai của cô, nhỏ giọng thầm thì: “Chỉ là hơi thôi sao?” “Em hình như cảm giác được có một chút như thế.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tô Khiết nghe được lời nói của anh, khoé môi giương lên độ cong càng rõ ràng hơn.
Tô Khiết nghĩ đến tình hình của bà cụ Đường, trong lòng vẫn là nhịn không được mà lo lắng, sau khi trả lời anh cũng nhanh chóng kéo Nguyễn Hạo Thần hướng đi ra ngoài.
“Hình như?” Chân mày của Nguyễn Hạo Thần khẽ giật, từ này dùng ở đây, anh vô cùng không thích. Hơn nữa còn nói là có một chút như vậy?
“Hình như?” Chân mày của Nguyễn Hạo Thần khẽ giật, từ này dùng ở đây, anh vô cùng không thích. Hơn nữa còn nói là có một chút như vậy? Nguyễn Hạo Thần nhìn về phía cô, trong giọng điệu mang theo không thoả mãn.
“Ừ, là có một chút cảm giác như thế, anh phải hiểu rõ, cảm tình của con người nó là…” Tô Khiết hướng về anh nhìn một cái, bắt đầu phân tích.
Cậu ba Nguyễn kéo lên tay của cô, hơi hơi dùng lực mà cắn một cái, giác quan thứ sáu của anh nói cho anh biết, kết quả phân tích sau cùng của cô chắc chắn không phải là điều mà anh muốn nghe.
Lời nói êm tai thật không dễ dàng mà nghe được cô nói một câu, bây giờ cô lại thêm vào mấy cái tính từ, lại để cô phân tích, đoán chừng cái gì cũng không còn.
Cho nên, phân tích này của em, anh không muốn nghe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK