Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1515
Liệu có phải lúc trước mẹ cô làm giám định DNA có sai hay không, dù sao kỹ thuật của hai mươi năm trước cũng không hoàn thiện, tiên tiến như bây giờ.
Mà khi cô về nhà họ Tô, Nguyễn Bạc Vệ đã trực tiếp đổi máu của cô thành của Tô Nghiên Nghiên.
Tô Khiết quyết định tự mình làm lại một lần.
Tô Khiết đi vào phòng bệnh, đi xem tình huống của ông cụ Tô, ông cụ Tô vẫn chưa tỉnh, nhưng cũng không có tình huống đột ngột xảy ra nào, tổng thể mà nói thì tình huống vẫn ổn định.
Hai ngày nay bệnh viện vẫn luôn làm đủ loại kiểm tra cho ông cụ Tô, thời điểm buổi sáng rút máu, Tô Khiết nói với y tá muốn một chút máu, sau đó mới rời khỏi bệnh viện.
Tô Khiết đem máu mang cho Đường Lăng, để Đường Lăng giúp cô giám định một chút.
“Khiết Khiết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Đường Lăng nhìn cô, hơi nghi ngờ một chút, lúc thì cô muốn làm báo cáo giám định DNA với Nguyễn Bạc Vệ, lúc này lại cầm máu của ai không biết đến để làm giám định, đến cùng thì tình hình như thế nào?
“Lúc trước em muốn làm giám định DNA với Nguyễn Bạc Vệ, là bởi vì ông ta nói với em, Tô Trung Phương không phải ba em, ông ta nói, có thể ông ta là ba của em…” Lần này, Tô Khiết cũng không tiếp tục giấu Đường Lăng, chỉ cần cô không phải là con gái của Nguyễn Bạc Vệ, thì những chuyện khác cũng không cần phải giấu diếm.
“Cái gì? Em nói cái gì? Nguyễn Bạc Vệ nói em là con gái của ông ta? Ông ta bị điên rồi? Em và Nguyễn Hạo Thần cũng đã kết hôn, hơn nữa còn có hai đứa bé, ông ta chính là nói lung tung.” Đường Lăng từ trước đến nay luôn bình tĩnh, nghe được lời của Tô Khiết vậy mà lại trực tiếp giật mình, trực tiếp không nhịn được phải gầm nhẹ.
Tô Khiết nhìn thấy phản ứng ở Đường Lăng, lại nhớ đến phản ứng của Nguyễn Bạc Vệ lúc trước, trong lòng nhịn không được cười lạnh, Nguyễn Bạc Vệ chỉ nghĩ đến mình, ông ta thậm chí còn không nghĩ đến chuyện của cô và Nguyễn Hạo Thần.
Nhưng phản ứng đầu tiên của Đường Lăng chính là nghĩ đến cảm nhận của cô và Nguyễn Hạo Thần.
“Kết quả đã chứng minh, ông ta quả thật nói lung tung, đây là máu của ông nội Tô, anh giúp em giám định một chút, em cảm thấy có thể mẹ em năm đó đã làm sai rồi.” Tô Khiết hi vọng năm đó là mẹ cô làm sai, cô cũng hi vọng ba của cô chính là Tô Trung Phương.
“Được.” Đường Lăng cũng không hỏi nhiều, có một số việc sợ chỉ có Tô Khiết mới hiểu rõ.
Lúc Tô Khiết trở về nhà họ Đường, hai bé con đang chơi đùa ở ngay trong phòng khách.
Bình thường Đường Minh Hạo sẽ rất ít khi chơi những trò chơi mà nó thấy ngây thơ ở trong phòng khách, nhưng hôm nay, thằng nhóc lại cùng em gái chơi mấy giờ liền ở phòng khách.
Nhìn thấy Tô Khiết đi vào phòng khách, Đường Minh Hạo nhanh chóng ngẩng đầu lên, nhìn qua, rất rõ ràng, nhóc đang đợi Tô Khiết.
“Mẹ, mẹ về rồi.” Đường Vũ Kỳ nhìn thấy Tô Khiết, nhanh chóng chạy đến: “Mẹ, hôm qua mẹ đi đâu mà ban đêm không trở về vậy, là ba không cho mẹ về sao?”
Biểu cảm của Đường Vũ Kỳ rất ngây thơ, nhưng Tô Khiết lại có chút không tự nhiên.
Mặt của Tô Khiết hơi nóng lên, hôm qua quả thật cô đã quá điên cuồng rồi, nhóc con nói một đêm đều quá hàm súc rồi, thời gian này của cô cộng lại phải một ngày một đêm.
Đường Minh Hạo chỉ nhìn qua Tô Khiết, không nói gì cả, nhưng có vẻ nhóc con Đường Minh Hạo không quá vui vẻ.
“Khiết Khiết, ngài Viên gọi điện thoại cho con không?” Phạm My nhìn thấy cô trở về, trên gương mặt có vài phần ý vị thâm sâu, nhưng, ngược lại bà nói chuyện lại rất đứng đắn.
“Dạ?” Tô Khiết sửng sốt: “Ngài Viên nào ạ?”
Cô không nhớ rằng có có quen biết với ngài Viên nào cả.
Chương 1516
“Viên Quân Doanh.” Phạm My nhìn thấy phản ứng của cô, khóe miệng cong lên.
Lông mày của Tô Khiết nhíu lại: “Vì sao anh ta lại gọi điện thoại cho con?”
Cô cũng chỉ gặp qua Viên Quân Doanh một lần ở vũ hội của nhà họ Đường, về sau cũng không gặp mặt, vì sao anh ta lại gọi điện thoại cho cô?
Nhưng mà bọn họ đâu có lưu số điện thoại.
Khóe môi của Phạm My lại cong ra một lần nữa, còn có thể là vì sao sao? Tâm tư của Viên Quân Doanh bà đều có thể nhìn ra?
Ở vũ hội ngày hôm đó bà cũng nhìn thấy rõ ràng, nghe nói mấy ngày trước Viên Quân Doanh mới có việc ra nước ngoài, hôm qua mới trở về.
Sau đó, Viên Quân Doanh vừa trở về đã gọi điện thoại đến nhà họ Đường rồi, ừm, tốc độ này cũng rất nhanh, nhưng, vừa vặn lúc đó Tô Khiết lại không ở nhà.
Điện thoại vừa vặn là do Phạm My nhận, lý do mà Viên Quân Doanh tìm Tô Khiết cũng không tệ, nghe nói là có vụ án cần Tô Khiết hỗ trợ, đương nhiên, Phạm My biết, vụ án gì đó đều là cái cớ, Phạm My trực tiếp cho anh ta số điện thoại của Tô Khiết.
“Nói là có vụ án cần con hỗ trợ.” Phạm My mặc dù biết rõ đây là cái cớ của Viên Quân Doanh, nhưng nếu như Tô Khiết hỏi, thì bà cũng chỉ có thể trả lời như vậy.
Lông mày của Tô Khiết khẽ cau lại, Viên Quân Doanh có vụ án gì tìm cô?
Nói thật, đêm qua cô ngủ không ngon, mà sự việc xảy ra gần đây lại quá nhiều, khiến cho hiện tại cô không có tâm tư suy nghĩ quá nhiều, cô cũng hoàn toàn không muốn trả lời điện thoại cái gì đó của Viên Quân Doanh.
Tô Khiết chỉ có thể lên tiếng đồng ý, sau đó dự định đi lên lầu, cô cảm giác cô cần phải nghỉ ngơi cho khoẻ.
Chỉ là, cô còn chưa đi đến cầu thang, điện thoại của cô đã vang lên.
Phạm My nghĩ đến chắc hẳn đây là điện thoại của Viên Quân Doanh, đầu lông mày của bà không khỏi nhướng lên.
“Anh, có chuyện gì? Hẳn là sẽ không có kết quả nhanh như vậy chứ?” Tô Khiết nhận điện thoại, trong giọng nói có vài phần ngoài ý muốn.
Cô vừa mới đem máu của ông cụ Tô qua đó, hẳn là sẽ không có kết quả giám định nhanh như vậy.
“Vừa rồi Viên Quân Doanh gọi điện cho anh, nói là có vụ án cần em hỗ trợ, muốn hẹn em nói chuyện,” Đường Lăng cũng không nói nhảm, trực tiếp nói rõ.
Tô Khiết nhịn không được nhíu lại, thân phận của Viên Quân Doanh đặc biệt, nếu như anh ta quả thật có vụ án gì, có thể tìm đến bộ phận chuyên môn, có cần phải đi tìm cô như vậy không?
Vừa rồi lúc Phạm My nói chuyện này với cô, cô cũng không muốn để ý, cô vốn nghĩ là, nếu Viên Quân Doanh thật sự gọi điện thoại tìm cô, cô cũng sẽ nghĩ biện pháp từ chối.
Địa cầu này không chuyển động vì bất kỳ ai, cho nên chuyện vụ án này cũng không phải không có cô thì không được.
Tuy nhiên, Viên Quân Doanh lại để Đường Lăng gọi điện cho cô, như thế càng chính đáng và nghiêm túc, ngược lại khiến cô khó lòng từ chối.
“Vụ án gì?” Tô Khiết bất mãn, Tô Khiết có rất nhiều lý do để nghi ngờ đây là cái cớ của Viên Quân Doanh, cho nên cô cũng không muốn đi.
Việc của cô hiện tại rất nhiều, dĩ nhiên cô thừa nhận, nguyên nhân chủ yếu cô không muốn đi là bởi vì cậu ba Nguyễn.

Chương 1517
“Là một vụ án rất khó giải quyết, Viên Quân Doanh mới về nước hôm nay, vừa biết chuyện nên muốn tìm em.” Đường Lăng không nhận ra chuyện này có gì không ổn, mà nghe qua giọng điệu của anh dễ nhận thấy anh đã nắm tình hình rồi.
Tô Khiết sững sờ, không lẽ do cô nghĩ nhiều? Chẳng lẽ chỉ đơn thuần là một vụ án rất khó giải quyết như Đường Lăng nói, nếu vậy thì có khả năng rất nghiêm trọng.
“Khiết Khiết, việc này rất khó giải quyết, nếu tiện thì em qua xem thử, giúp đỡ phân tích chút ít, xem có thể phát hiện manh mối gì không.” Đường Lăng không nghe được Tô Khiết đáp trả, anh lại bù thêm một câu.
“Được rồi.” Đường Lăng đã nói vậy rồi, Tô Khiết từ chối nữa cũng không hay.
“Ừ, anh gửi địa chỉ qua cho em, em cứ trực tiếp tới đó, Viên Quân Doanh đang chờ em.” Đường Lăng lúc này có lẽ hơi bận, cũng không nói gì thêm với Tô Khiết nữa. Sau khi cúp máy, anh gửi cho Tô Khiết một địa chỉ, sau đó thì mặc kệ.
Tô Khiết thấy được địa chỉ thì ngớ ra, đây rõ ràng là một hội sở, Viên Quân Doanh hẹn cô ra bàn chuyện phá án ở hội sở?
Nhưng cô đã đồng ý với Đường Lăng, chắc hẳn Đường Lăng cũng đã truyền lời lại với Viên Quân Doanh, cô chắc chắn không có cơ hội đổi ý, hơn nữa Đường Lăng còn nói là vụ án khó giải quyết.
Tô Khiết khẽ thở dài, chỉ muốn một giấc ngủ an ổn khó đến vậy ư?
Tô Khiết không lên lầu nữa, cô xoay người chuẩn bị ra ngoài.
“Mẹ, mẹ lại muốn ra ngoài sao?” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo vốn im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng, nhưng mà lúc này, trong đôi mắt bé chất chứa một chút gì đó khác thường.
“Ừ, mẹ có chút việc, cần ra ngoài một chuyến.” Tô Khiết đảo mắt, cười nói với Đường Minh Hạo.
“Khiết Khiết, vừa nghe nói có vụ án mới, có phải là cậu Viên kia không?” Phạm My đứng ở gần đó, hình như đã đoán được.
“Dạ, anh ta nhờ anh cả gọi cho con, nói có vụ án khó giải quyết, nhờ con qua xem.” Nếu không phải là cuộc gọi của Đường lăng, Tô Khiết gần như sẽ không đồng ý.
“Thật sự là bởi vì phá án sao?” Phạm My ngạc nhiên, chẳng lẽ trước kia là bà hiểu lầm?
“Nếu thật sự vì chuyện vụ án, vậy con tranh thủ đi nhanh đi, để chú Lý đưa con đi.” Phạm My nâng mắt, lại bổ sung thêm một câu: “Hai ngày nay con không nghỉ ngơi tốt, đừng tự lái xe.”
Câu này đúng là ý nghĩa sâu xa.
Tô Khiết: “…”
Cô không nghỉ ngơi tốt biểu hiện rõ rệt đến vậy sao?
Kỳ thật, đêm qua sau khi cậu ba Nguyễn dừng lại, cô đã ngủ rất ngon.
Nhưng mà, loại chuyện như này Tô Khiết dù sao cũng khó mà giải thích.
Đường Minh Hạo nghe Phạm My nói, đôi mắt chớp chớp, nhóc cảm thấy suy đoán trước đó của Phạm My là hoàn toàn chính xác.
Cái tên Viên Quân Doanh kia tìm mẹ tuyệt đối không phải chỉ để nói chuyện vụ án.
Ai nha, đây là một tin tức lớn, có người muốn chen chân vào chuyện của Nguyễn Hạo Thần?
Hơn nữa, đối thủ này cũng rất không tầm thường!
Mình đây hẳn là nên giúp Nguyễn Hạo Thần!!
Thấy Tô Khiết rời nhà, đáy mắt Đường Minh Hạo lóe lên vài tia sáng, nhóc cảm thấy việc này cần phải đi theo giám sát mới được.
Không thể để mẹ mình bị người đàn ông khác bắt cóc được, tuy hiện tại nhóc còn chưa thật sự vừa ý với Nguyễn Hạo Thần, nhưng em gái nhóc rất thích người ba Nguyễn Hạo Thần này.

Chương 1518
Đương nhiên, nhóc cảm thấy cũng nên bắt đầu thử thách Nguyễn Hạo Thần, xem như đây là cửa ải đầu tiên.
“Bà ơi, hôm qua con có hẹn đi chơi cùng với Tiểu Minh, sắp tới giờ rồi…” Đường Minh Hạo nhìn Phạm My, kèm theo đó là nụ cười ngây ngô thuần khiết.
“Hả? Thật không? Sao con không nói sớm chứ? Để bà đưa con đi.” Phạm My cực kỳ yêu thương hai cục cưng này, cho nên đối với bất kỳ yêu cầu gì của cháu là y như bảo gì nghe nấy.
Tiểu Minh là cháu trai của ông cụ Lý, đúng lúc hôm qua Đường Minh Hạo vừa sang nhà họ Lý, cho nên Phạm My cũng không có hoài nghi.
“Không cần, con nhờ tài xế đưa con đi là được rồi, bà, con sắp muộn rồi, con đi trước đây.” Đường Minh Hạo có tính toán của riêng mình, đương nhiên không thể để Phạm My đưa đi. Nhóc nói xong liền muốn chạy đi ra ngoài.
“Đề bà đưa con đi, sẵn tiện bà sang thăm bà Lý luôn.” Phạm My xoay người lấy chìa khóa trên bàn, sau đó tới ôm Đường Vũ Kỳ: “Bảo bối đi thôi, bà dẫn con đi chơi.”
Đường Minh Hạo bất ngờ, sau đó nhanh chóng nháy mắt với em gái mình.
Bình thường Đường Vũ Kỳ thích nhất ra ngoài chơi, cô bé nghe Phạm My nói dẫn đi chơi thì rất hưng phấn, nhưng bỗng nhiên lại thấy anh trai đang nháy mắt với mình.
Đường Vũ Kỳ chớp mắt, chớp rồi lại chớp, cuối cùng cũng hiểu được ý của anh trai, bé ôm lấy Phạm My nói: “Bà, con không muốn ra ngoài chơi, con muốn ở nhà chơi đồ chơi. Hôm qua con mua mấy món đồ chơi còn chưa ghép xong, bà ở nhà chơi lắp ráp với con được không?”
Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đến thời khắc mấu chốt vẫn là rất thông minh, tất nhiên quan trọng hơn là có thể hiểu được suy nghĩ của anh trai mình.
“Cái này?” Phạm My có hơi mâu thuẫn. Hôm nay hai ông bà cụ Đường có việc nên đã đi rồi, cho nên cũng chỉ có mình bà ở nhà trông hai cháu, bây giờ hai đứa lại chia nhau ra, bà lại không thể phân thân.
Thật đúng là một vấn đề khó khăn.
“Bà, bà ở nhà chơi với em con đi, con nhờ tài xế đưa đi.” Đường Minh Hạo lặng lẽ làm động tác tay với em gái, sau đó không đợi Phạm My kịp phản ứng thì đã chạy đi.
Nhà họ Đường có tài xế riêng, nhưng hôm nay đầu tiên là chở hai ông bà cụ đi, sau đó Tô Khiết cũng đi, cho nên giờ cũng chỉ còn lại một tài xế nhỏ tuổi nhất – Tiểu Lưu.
Tài xế Tiểu Lưu không phải là thành viên của tám gia tộc lớn, mà là người được Đường Lăng tìm ở ngoài về, chỉ bởi vì một điều – kỹ năng lái xe của anh ta rất tuyệt vời.
Cậu nhóc Đường Minh Hạo chính là nhìn trúng anh ta, bởi vì người này không dám nói, cũng sẽ không nói chuyện của nhóc cho người lớn. Nếu như nhóc tìm mấy vị tài xế lão làng kia, bọn họ chưa chắc sẽ đồng ý.
“Nhanh thôi, chở tôi đi ra ngoài.” Đường Minh Hạo tìm được Tiểu Lưu rồi trực tiếp lôi người đi.
“Cậu chủ nhỏ, cậu muốn đi đâu?” Tiểu Lưu kinh ngạc, thật ra ở nhà họ Đường, ngoại trừ Đường Lăng thì ít khi có ai gọi đến anh ta, người bình thường đều sợ ngồi xe của anh, bởi vì anh lái xe nhanh.
Một cậu bé khẳng định muốn ngồi xe anh ta? Người lớn trong nhà sẽ đồng ý sao?!
“Đi theo dõi.” Đường Minh Hạo lướt mắt nhìn anh ta, nói thẳng mục đích của mình, không nói rõ sẽ không có thể làm nên chuyện.
“Theo dõi?” Tiểu Lưu kinh ngạc, hai mắt sáng quắc: “Được á, tôi rất thạo cái này.”
Tài xế Tiểu Lưu trước kia là một tay đua, bởi vì đắc tội người khác nên xém chút đã bị hại chết trong lúc thi đấu, là Đường Lăng cứu anh ta, cho nên anh ta luôn muốn đi theo Đường Lăng.
Chương 1519

Tuy nhiên, Đường Lăng chỉ gọi anh trong những trường hợp đặc biệt, những khi Đường Lăng đi công ty hay công việc của tám gia tộc sẽ không đến lượt anh, dù sao quy củ của tám gia tộc vẫn rất nghiêm khắc.

“Cậu chủ nhỏ, chúng ta theo dõi ai?” Trên xe, Tiểu Lưu đang hưng phấn, theo dõi người khác là chuyện kích thích nhất.

“Mẹ tôi, vừa mới được chú Lý chở đi. Anh nhanh lên, còn dây dưa nữa thì không theo kịp.” Lúc Đường Minh Hạo ra đã không còn nhìn thấy xe chú Lý nữa, không kiềm được có phần sốt ruột.

“Theo dõi cô cả?” Mặt Tiểu Lưu biến sắc, giật mình hoảng sợ. Hiện tại ở nhà họ Đường, người không thể đắc tội nhất là cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ, thứ hai đó chính là cô cả.

Theo dõi cô cả? Nếu như bị phát hiện, vậy anh ta cũng đừng mong còn có thể lăn lộn ở nhà họ Đường.

“Nghe nói anh là một tay đua?” Đường Minh Hạo nhìn anh ta, cố tình hỏi.

“A? À phải.” Tiểu Lưu nhanh chóng gật đầu.

“Anh là một tay đua chuyên nghiệp, hẳn là có năng lực theo dõi chứ?” Lời này Đường Minh Hạo rõ ràng là kích thích anh ta.

“Dĩ nhiên không thành vấn đề, cậu chủ nhỏ yên tâm, tôi sẽ xử lý nó.” Rất hiển nhiên, người này là một người dễ kích động, băng không trước kia cũng sẽ không đắc tội với người ta.

“Chú Lý vừa mới đi không bao lâu, tôi biết rõ thói quen của chú ấy, chắc chắn có thể đuổi theo.” Khi nói ra lời này, anh ta rất tự tin.

Quả nhiên không bao lâu, bọn họ đã đuổi tới sau xe chú Lý.

Không thể không nói, kỹ năng của Tiểu Lưu thật sự rất tốt, anh ta vẫn luôn duy trì cự ly không gần không xa, chú Lý đi phía trước vẫn không hề biết, mà ngay cả Tô Khiết cũng không phát hiện ra.

Chú Lý dừng xe trước một Hội sở, Tô Khiết xuống xe.

Tiểu Lưu dừng cách bọn họ vài mét, một khoảng cách vừa đủ đẹp, anh lùi xe đậu vào một chỗ khuất không có người ra vào, tất nhiên cũng thành công cản tầm nhìn của Tô Khiết.

“Cậu chủ nhỏ, thế nào?” Tiểu Lưu nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặc tranh công đắc ý.

“Ừm, đích thực rất lợi hại.” Đường Minh Hạo khẽ gật đầu, cảm thấy hơi choáng, kỹ năng lái xe thì không có gì đáng nói, nhưng xe đi nhanh lại cảm thấy chóng mặt. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tuy nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn không quên chuyện cân làm, nhóc nhìn Tô Khiết thông qua cửa sổ xe, thấy mẹ đã xuống xe và đi vào Hội sở, lúc này nhóc mới xuống xe.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo bị ngăn lại ở trước cửa Hội sở.

“Con đi cùng với mẹ, mẹ con vừa mới vào trong.” Đường Minh Hạo lo lắng nhìn xung quanh, sau đó lấy điện thoại ra đưa tới trước mặt bảo vệ: “Chú coi, đây là mẹ con, mẹ con vừa mới vào.”

“Đây là mẹ con? Đây không phải cô cả nhà họ Đường sao? Cô cả nhà họ Đường chưa kết hôn mà? Làm sao có con lớn như nhóc đây?”

Bảo vệ nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặt hoài nghi.

“Mẹ nuôi, cô ấy là mẹ nuôi của con.” Đường Minh Hạo sững sờ, đành phải sửa miệng. Nhóc thật không ngờ mẹ nhóc giờ đã là người có tiếng tăm, ngay cả một bảo vệ ở hội quán cũng biết tới mẹ nhóc.

“Để con gọi điện cho mẹ ra đón.” Đường Minh Hạo lần này không đợi bảo vệ lên tiếng, nhóc liên lấy điện thoại gọi vào một số di động.

“Mẹ nuôi, sao mẹ lại vào một mình, bỏ con ở ngoài? Dạ? Để con tự vào sao? Con bị bảo vệ cản lại, bọn họ không cho con vào. Dạ, vậy được, để con nói với bảo vệ, mẹ ở phòng nào, dạ, con biết rồi.” Đường Minh Hạo làm bộ làm tịch nói một tràng, sau đó cúp máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK