Giọng điệu ngọt ngào, nũng nịu khi cô gọi một tiếng Chồng ơi có thể trực tiếp khiến trái tim người ta mềm nhũn.
Cơn giận dữ của cậu ba Nguyễn đã hoàn toàn biến mất, nhưng anh vẫn giả vờ hung dữ nói: “Chúng ta về nhà rồi nói tiếp.”
Cho dù anh không giận cô nhưng mà chuyện này vẫn phải nói cho rõ ràng.
“Được, được, đi thôi.” Tô Khiết thâm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể trao đổi là tốt rồi, về đến nhà, cô dỗ anh một chút thì sẽ không còn vấn đề gì nữa.
Nhưng mà, nhớ tới tình cảnh từ chiêu hôm qua đến tối qua, Tô Khiết vẫn còn cảm thấy hơi sợ…
Nhưng mà vì con trai, cô đành phải hy sinh một chút.
“Đi thôi, về nhà.” Nguyễn Hạo Thần ôm lấy eo nhỏ của cô, đưa cô đến xe của anh, mở cửa xe để Tô Khiết lên xe trước.
Tô Khiết cũng không từ chối, cô hy vọng có thể cùng anh rời khỏi đây càng sớm càng tốt, nhưng mà bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn còn đứng ở bên kia.
Lần này, Đường Minh Hạo không muốn tránh mặt Nguyễn Hạo Thần, tất nhiên là nó muốn Nguyễn Hạo Thần phát hiện ra nó.
Sau khi Nguyễn Hạo Thần giúp cô đóng cửa xe, liền đi vòng qua bên kia chiếc xe.
Tô Khiết nhận ra, Nguyễn Hạo Thần đang đi hướng đối diện với chỗ Đường Minh Hạo đang đứng.
Chỉ cần Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu lên một chút là có thể nhìn thấy Đường Minh Hạo.
Đứa nhỏ bé bỏng nhà cô đáng yêu như vậy, xinh đẹp như vậy, luôn hấp dẫn ánh mắt của người khác như vậy, làm sao Nguyễn Hạo Thần có thể không nhìn thấy.
Tâm mắt của Tô Khiết dính trên người Nguyễn Hạo Thần không rời, cô thấy Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Minh Hạo đang đứng ở bên kia.
Tô Khiết nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của bạn nhỏ Đường Minh Hạo có thêm một chút kích động, ừm, cho nên rõ ràng là hôm nay, bạn nhỏ Đường Minh Hạo cố ý đến đây để gặp Nguyễn Hạo Thần.
Như vậy cũng tốt, hai ba con nên nhận nhau rồi.
Cô nghĩ có lẽ Nguyễn Hạo Thần sẽ nhận ra Đường Minh Hạo thôi, bây giờ nhìn Đường Minh Hạo càng ngày càng giống Nguyễn Hạo Thần.
Mọi người đều nói, một giọt máu đào hơn ao nước lã, bọn họ chính là ba con ruột thịt, cho dù nhìn qua không giống lắm thì khi Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy Đường Minh Hạo, nhất định sẽ có cảm giác muốn thân cận.
Hơn nữa, xe của nhà họ Đường đỗ ngay ở bên cạnh, Nguyễn Hạo Thần cũng nhận ra xe của nhà họ Đường.
Tô Khiết thấy tâm mắt của Nguyễn Hạo Thần đã chính xác dừng ở trên người Đường Minh Hạo, Tô Khiết cảm thấy, giờ phút này, ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần đang tập trung nhìn về phía Đường Minh Hạo.
Lúc này, trong lòng Tô Khiết đang cực kỳ kích động, không biết sau khi Nguyễn Hạo Thần nhận ra Đường Minh Hạo sẽ có phản ứng như thế nào.
Liệu anh có kích động không?
Liệu anh có vui mừng không?
Anh nhất định sẽ rất ngạc nhiên đúng không?
Không biết anh có bị dọa sợ hay không?
Khóe môi Tô Khiết không nhịn được cong lên.
Nhưng mà, ngay sau đó, cậu ba Nguyễn đã thu hồi tâm mắt, mở cửa xe đi vào.