Giọng điệu ngọt ngào, nũng nịu khi cô gọi một tiếng Chồng ơi có thể trực tiếp khiến trái tim người ta mềm nhũn.
Cơn giận dữ của cậu ba Nguyễn đã hoàn toàn biến mất, nhưng anh vẫn giả vờ hung dữ nói: “Chúng ta về nhà rồi nói tiếp.”
Cho dù anh không giận cô nhưng mà chuyện này vẫn phải nói cho rõ ràng.
“Được, được, đi thôi.” Tô Khiết thâm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể trao đổi là tốt rồi, về đến nhà, cô dỗ anh một chút thì sẽ không còn vấn đề gì nữa.
Nhưng mà, nhớ tới tình cảnh từ chiêu hôm qua đến tối qua, Tô Khiết vẫn còn cảm thấy hơi sợ…
Nhưng mà vì con trai, cô đành phải hy sinh một chút.
“Đi thôi, về nhà.” Nguyễn Hạo Thần ôm lấy eo nhỏ của cô, đưa cô đến xe của anh, mở cửa xe để Tô Khiết lên xe trước.
Tô Khiết cũng không từ chối, cô hy vọng có thể cùng anh rời khỏi đây càng sớm càng tốt, nhưng mà bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn còn đứng ở bên kia.
Lần này, Đường Minh Hạo không muốn tránh mặt Nguyễn Hạo Thần, tất nhiên là nó muốn Nguyễn Hạo Thần phát hiện ra nó.
Sau khi Nguyễn Hạo Thần giúp cô đóng cửa xe, liền đi vòng qua bên kia chiếc xe.
Tô Khiết nhận ra, Nguyễn Hạo Thần đang đi hướng đối diện với chỗ Đường Minh Hạo đang đứng.
Chỉ cần Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu lên một chút là có thể nhìn thấy Đường Minh Hạo.
Đứa nhỏ bé bỏng nhà cô đáng yêu như vậy, xinh đẹp như vậy, luôn hấp dẫn ánh mắt của người khác như vậy, làm sao Nguyễn Hạo Thần có thể không nhìn thấy.
Tâm mắt của Tô Khiết dính trên người Nguyễn Hạo Thần không rời, cô thấy Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Minh Hạo đang đứng ở bên kia.
Tô Khiết nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của bạn nhỏ Đường Minh Hạo có thêm một chút kích động, ừm, cho nên rõ ràng là hôm nay, bạn nhỏ Đường Minh Hạo cố ý đến đây để gặp Nguyễn Hạo Thần.
Như vậy cũng tốt, hai ba con nên nhận nhau rồi.
Cô nghĩ có lẽ Nguyễn Hạo Thần sẽ nhận ra Đường Minh Hạo thôi, bây giờ nhìn Đường Minh Hạo càng ngày càng giống Nguyễn Hạo Thần.
Mọi người đều nói, một giọt máu đào hơn ao nước lã, bọn họ chính là ba con ruột thịt, cho dù nhìn qua không giống lắm thì khi Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy Đường Minh Hạo, nhất định sẽ có cảm giác muốn thân cận.
Hơn nữa, xe của nhà họ Đường đỗ ngay ở bên cạnh, Nguyễn Hạo Thần cũng nhận ra xe của nhà họ Đường.
Tô Khiết thấy tâm mắt của Nguyễn Hạo Thần đã chính xác dừng ở trên người Đường Minh Hạo, Tô Khiết cảm thấy, giờ phút này, ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần đang tập trung nhìn về phía Đường Minh Hạo.
Lúc này, trong lòng Tô Khiết đang cực kỳ kích động, không biết sau khi Nguyễn Hạo Thần nhận ra Đường Minh Hạo sẽ có phản ứng như thế nào.
Liệu anh có kích động không?
Liệu anh có vui mừng không?
Anh nhất định sẽ rất ngạc nhiên đúng không?
Không biết anh có bị dọa sợ hay không?
Khóe môi Tô Khiết không nhịn được cong lên.
Nhưng mà, ngay sau đó, cậu ba Nguyễn đã thu hồi tâm mắt, mở cửa xe đi vào.
Chương 1537
“Nguyễn Hạo Thần, vừa rồi anh không nhìn thấy… Tô Khiết sửng sốt, thật sự là rất kinh ngạc, rõ ràng anh vừa mới nhìn về phía Đường Minh Hạo, nhưng tại sao anh lại không có bất kỳ một phản ứng nào?
Chẳng lẽ anh không nhìn thấy bạn nhỏ Đường Minh Hạo sao?
“Thấy cái gì?” Cậu ba Nguyễn nhìn cô, nhíu mày, nói chuyện nửa vời là có ý gì?
Anh thấy cái gì? Cô muốn anh phải nhìn thấy cái gì?
Vừa rồi rõ ràng cô còn gọi anh là Chồng ơi, bây giờ đã biến thành Nguyễn Hạo Thần rồi?!
Nghe cô nói vậy khiến anh rất khó chịu, đây chính là do cô thấy anh hết giận nên lập tức thay đổi thái độ, người phụ nữ này thật biết chọc tức người khác mà.
Tô Khiết đang định nói gì đó thì thấy bạn nhỏ Đường Minh Hạo tối sầm mặt mày bước lên xe, sau đó đóng sập cửa xe lại thật
mạnh.
Xuyên qua cửa sổ xe, Tô Khiết có thể nhìn thấy ánh mắt tràn ngập sự phẫn nộ của Đường Minh Hạo.
Điện thoại đột nhiên có âm báo tin nhắn, là một đoạn tin nhắn thoại, vừa nấy cô mới mở âm lượng, thoát khỏi chế độ im lặng.
Tô Khiết mở điện thoại ra, đập vào mắt cô là tin nhắn thoại của Đường Minh Hạo gửi tới: “Mẹ, con không muốn nhận ông ấy.”
Tô Khiết cũng không muốn quan tâm đến nữa, chỉ là cảm thấy hơi buồn cười, dù sao Đường Minh Hạo vẫn còn là một đứa trẻ.
“Ông ấy không có mắt, con không thích.” Tô Khiết lại nhận được tin nhắn thứ hai của Đường Minh Hạo.
Có vẻ bạn nhỏ Đường Minh Hạo thật sự tức giận, hơn nữa còn là vô cùng tức giận.
Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần một chút, rất muốn cười, anh Nguyễn, con của anh không thích anh, vậy thì làm sao bây giờ?!
Nói thật ra, cô cũng rất khó chịu, rõ ràng vừa nãy anh có nhìn về phía Đường Minh Hạo, vậy mà lại không phát hiện ra cái gì.
Hay là anh thật sự không có mát?!
Tô Khiết biết rất rõ, Nguyễn Hạo Thần làm những việc kia là vì cô cho nên bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã sớm công nhận anh, hơn nữa còn rất là sùng bái.
Vì vậy, thật ra hôm nay bạn nhỏ Đường Minh Hạo tới đây chính là muốn nhận ba, hoặc là nói hôm nay, Đường Minh Hạo đến để giúp đỡ Nguyễn Hạo Thần, hẳn là Đường Minh Hạo không yên tâm việc Viên Quân Doanh hẹn cô ra ngoài.
Cô nghĩ chuyện cô ở chỗ này chắc cũng là do Đường Minh Hạo nói cho Nguyễn Hạo Thần.
Nhưng mà, kết quả này hoàn toàn không giống với những gì Đường Minh Hạo mong muốn.
Ôi, cậu ba Nguyễn, anh biến thành người mù từ lúc nào vậy?
Sau này đi ra ngoài, cô có thể nói là không quen biết anh được không?!
Đây chắc chắn là cậu ba Nguyễn giả?!
“Tô Khiết, ánh mắt này của em là sao?” Cậu ba Nguyễn thấy cô nhìn anh như vậy, đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm, ánh mắt này của cô là có ý gì?
“Em đang ghét bỏ anh?” Sao anh lại có cảm giác cô đang ghét bỏ anh nhỉ?
Chương 1538
Tô Khiết sửng sốt, cậu ba Nguyễn này cũng không phải không có mắt nha, lần này lại có thể thấy rõ như vậy.
Lúc nãy, Đường Minh Hạo gửi cho cô tin nhắn, nói rằng nó không muốn nhận Nguyễn Hạo Thần, bạn nhỏ Đường Minh Hạo rõ ràng là rất tức giận.
Ôi, cậu ba Nguyễn, anh mà còn tiếp tục như vậy nữa thì sẽ mất con trai thật đấy!
“Chuyện vừa rồi còn chưa nói cho rõ ràng đâu, em còn dám ghét bỏ anh.” Thấy cô im lặng, sắc mặt cậu ba Nguyễn có vẻ không được hài lòng.
“Làm sao em có thể ghét bỏ anh chứ, anh khôi ngô tuấn tú, vừa đẹp trai lại vừa có tiên… Tô Khiết nhìn anh nở nụ cười khen ngợi, chỉ là ở dưới đáy lòng vẫn không nhịn được bổ sung thêm một câu.
Đó là đôi khi không có mắt mà thôi!!
“Hừ, em còn có thể nói cho có lệ hơn nữa được không?” Cậu ba Nguyễn nghe cô cường điệu lên khen anh như vậy thì trực tiếp liếc mắt trừng cô một cái, giả muốn chết.
Nhưng mà, cơn giận trong lòng vừa mới bốc lên đã hoàn toàn biến mất.
Nguyễn Hạo Thần khởi động xe, lái xe rời đi, lúc đi ngang qua xe của bạn nhỏ Đường Minh Hạo, anh cũng không nhìn thấy gì cả.
Lúc ở bên ngoài, anh còn không phát hiện ra Đường Minh Hạo chứ đừng nói đến bây giờ.
Mọi suy nghĩ của cậu ba Nguyễn đều tập trung trên người phụ nữ của anh, những thứ khác đối với anh đều là không khí.
Đều là không khít!
Cho nên đối với anh mà nói, việc không phát hiện ra Đường Minh Hạo là một chuyện hết sức bình thường.
Đường Minh Hạo thấy Nguyễn Hạo Thần lái xe rời đi, khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn toàn đen lại.
Nguyễn Hạo Thần đúng là bị mù rồi!!
Người mù như vậy, nó thật sự ghét bỏ, vì vậy nó quyết định sẽ không nhận anh nữa.
Nhưng mà, Đường Minh Hạo càng nghĩ càng giận, thằng nhóc im lặng ngồi trên xe, vẻ mặt u ám trông hơi đáng sợ.
“Cậu chủ nhỏ, cô chủ đi rồi, vậy bây giờ chúng ta…” Chú Lý thấy dáng vẻ hiện tại của Đường Minh Hạo như vậy thì hơi sợ, nhưng mà cô chủ đã đi rồi, bọn họ cũng không thể ở lại nơi này mãi được.
Đường Minh Hạo ngẩng đầu lên, nhìn về hướng Nguyễn Hạo Thần vừa mới rời đi, buồn bã nói: “Về nhà thôi.”
Sau đó sẽ tìm một người ba mới. Hừ!!
Nguyễn Hạo Thần lái xe không nhanh, Tô Khiết không nhịn được quay đầu nhìn về phía sau, thằng nhóc nhà cô vẫn còn ở đằng sau đấy.
Nhưng mà, có chú Lý ở bên cạnh cũng khiến cho Tô Khiết yên tâm.
Bây giờ thằng nhóc nói không muốn nhận Nguyễn Hạo Thần, lại còn đang tức giận cho nên cô càng không thể nói chuyện này với Nguyễn Hạo Thần.
Việc này cũng không thể trách người khác, chỉ có thể trách Nguyễn Hạo Thần mù.
“Còn nhìn cái gì? Em không nỡ rời đi?” Nguyễn Hạo Thần thấy vẻ mặt của cô lưu luyến, quay đầu nhìn về đằng sau, anh híp mắt lại.
Mà đúng lúc này, Viên Quân Doanh bước ra ngoài hội sở, trong nháy mắt, sắc mặt cậu ba Nguyễn tối sầm lại: “Làm sao? Không nỡ xa Viên Quân Doanh?”
Chẳng lẽ người phụ nữ này thật sự thích Viên Quân Doanh?
Chương 1539
“Cho nên chuyện em không nghe điện thoại của anh với cả kéo anh vào danh sách đen là vì Viên Quân Doanh.” Rõ ràng là anh còn chưa bỏ qua chuyện này, mà chính vẻ mặt lưu luyến không rời của Tô Khiết lại kích thích cậu ba Nguyễn một lần nữa.
Vốn dĩ Tô Khiết không giải thích rõ ràng chuyện này đã khiến anh không vui.
Bởi vì sự thật đúng như những gì anh nói, thời điểm cô không nghe điện thoại và kéo anh vào danh sách đen chính là lúc cô ở bên cạnh Viên Quân Doanh, hơn nữa, cô cũng không có lời nào để giải thích.
“Em nói rồi, không phải em cố ý.” Tô Khiết thật sự không thể nói rõ chuyện này là như thế nào được, bởi vì những việc đó cũng không phải do cô làm.
Cậu ba Nguyễn liếc mắt nhìn cô một cái, hiển nhiên là không tin cô.
Lời này của cô quả thật là không có sức thuyết phục.
“Anh nghĩ em có thể vì anh ta mà không nghe điện thoại của anh và kéo anh vào danh sách đen sao? Vừa nấy, lúc ở trong phòng, em phối hợp với anh như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao?” Tô Khiết nhớ đến cảnh tượng lúc đó, cô liên cảm thấy may mắn vì mọi chuyện đều thuận theo anh.
Nếu không, có lẽ anh ấy đã sớm phát điên rồi.
Cậu ba Nguyễn nghe vậy, hai mắt lập tức lóe lên, biểu hiện của cô lúc đó đúng là rất tốt, khiến anh rất hài lòng.
“Tại sao em lại đi gặp anh ta? Em biết rõ động cơ của anh ta không trong sáng.”
Chỉ cần là người có mắt thì đều có thể nhìn ra mục đích của Viên Quân Doanh, anh không tin cô ấy lại không nhìn ra.
“Chính là do anh ta nhờ anh cả gọi điện thoại cho em, nói là có một vụ án rất khó, cho nên em mới không từ chối.” Tô Khiết thấy anh không tiếp tục hỏi vấn đề kia nữa thì thâm thở phào nhẹ nhõm.
“Đường Lăng?” Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần hơi nheo lại, được rồi, anh đã biết.
Đường Lăng đúng là anh em tốt của anh!! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nguyễn Hạo Thần lái xe đến phía trước liền quay đầu, đột nhiên đạp mạnh chân ga tăng tốc.
“Ừm, em muốn về nhà, anh có thể đưa em về nhà trước được không?” Tô Khiết nhớ đến bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn còn đang tức giận, cô cân cân phải về nhà an ủi thằng nhóc một chút.
Vợi lại, hôm qua bị anh giày vò cả một đêm, bây giờ cô không muốn trở về cùng Nguyễn Hạo Thần.
“Chúng ta đang về nhà.” Nguyễn Hạo Thần khẽ đảo mắt nhìn cô, nói quay về như là chuyện đương nhiên.
“Em muốn về nhà họ Đường.” Tô Khiết muốn đấu tranh một chút, mặc dù cô cũng cảm thấy chuyện này là vô vọng.
“Về nhà họ Đường? Sau đó thì sao?” cậu ba Nguyễn hơi nhướng mày, trong giọng nói có vẻ nguy hiểm.
“Hả?” Tô Khiết khó hiểu, nhìn anh.
“Hôm qua, em nói sẽ về nhà họ Đường nghỉ ngơi, kết quả là em lén lút đi gặp Nguyễn Bạc Vệ, hôm nay, nói muốn về nhà họ Đường nghỉ ngơi, kết quả là em lại lén lút đi gặp Viên Quân Doanh, lần này để em trở về rôi em định lén lút đi gặp ai nữa?”
Tô Khiết: ”…”
Lời này của anh nghe có vẻ phi logic nhưng mà cô không thể phản bác lại được một câu.
“Cho nên, từ hôm nay trở đi, em sẽ ở cùng với anh.” Sau đó, cậu ba Nguyễn lập tức đưa ra quyết định của anh, rõ ràng chính là đã sớm lên kế hoạch từ trước rồi.
Tô Khiết: “…”