Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 635


Tô Khiết cười khẽ không nói gì, thấy anh đi tới cũng rất ngoan ngoãn đi theo phía sau của anh.



Giờ phút này cô ngoan ngoãn như vậy lại khiến đáy lòng cậu ba Nguyễn phát run.


Ra khỏi biệt thự, hoàn toàn không thấy Thư ký Lưu đang chờ sẵn ngoài cổng giống như cậu ba Nguyễn đã nói lúc trước.


Tô Khiết nhìn cậu ba Nguyễn một chút, nụ cười trên mặt càng thêm xán lạn thêm mấy phần.


Như vậy là lúc trước Nguyễn Hạo Thần đều đang lừa cô, tốt, rất tốt!!


Cậu ba Nguyễn nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, giờ phút này chỉ thấy toàn là lo lắng bất an, không, là kinh hồn táng đảm mới đúng!!




Anh cảm thấy với tính cách của cô mà lại có phản ứng này thì chắc chắn là cô đang kìm nén một chiều lớn nào đó, không phải là cô muốn trên đường đi hoặc là đến sân bay rồi sẽ chạy trốn đấy chứ?


Nhưng sau đó Tô Khiết vẫn luôn biết điều như vậy, rất dịu dàng, từ biệt thự đến tận sân bay cho tới khi đi lên máy bay rồi cô vẫn rất ngoan ngoãn nghe lời, vẫn luôn đi theo bên cạnh anh, hơn nữa trên mặt của cô còn luôn luôn mang theo nụ cười.


Sau khi lên máy bay, ngồi xuống rồi, cậu ba Nguyễn nhìn dáng vẻ của Tô Khiết hoàn toàn giống như là một cô gái ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh anh, đột nhiên anh lại có một cảm giác hoảng hốt.


Đây thật sự là vợ của anh sao? Thật là sao?


Vợ anh không bị người khác đối mất linh hồn rồi chứ?


“Vợ ơi…’ Cậu ba Nguyễn ngập ngừng thử gọi một tiếng.


“Chuyện gì vậy?” Tô Khiết chuyển mắt nhìn về phía anh, khóe môi hơi cong lên, đầu lông mày cũng hơi nhướng lên, nụ cười kia vô cùng tươi đẹp thậm chí còn đặc biệt chói mắt!


Nhưng cậu ba Nguyễn lại cảm thấy sống lưng ớn lạnh, vừa rồi rõ ràng lời đã ra đến khóe miệng vậy mà lập tức lại quên mất, bị cô dọa cho quên mất!


Bị dọa quên mất lời muốn nói, có lẽ đây là lần đầu tiên kể từ khi cậu ba Nguyễn sinh ra cho tới giờ.


Nhưng cô là bà xã nhà mình, cậu ba Nguyễn cảm thấy không mất mặt.


Lúc này, Tô Khiết cười càng thêm xán lạn, càng thêm xinh đẹp, anh thật sự có cảm giác hối hận.


Tô Khiết thấy anh sững sờ không nói chuyện, khóe miệng nhếch lên, câm tạp chí đọc.


Vừa khéo vào lúc này, một mỹ nhân yêu kiều bước vào khoang hạng nhất, lúc mỹ nhân yêu kiều nhìn thấy cậu ba Nguyễn, ánh mắt bỗng nhiên phát sáng, lộ ra ánh sao.


“Cô này, cô có thể ngồi phía trước không? Tôi muốn ngồi chỗ cô, tôi có thể bồi thường tiền vé máy bay gấp hai lần cho cô.” Mỹ nhân yêu kiều thấy quần áo trên người Tô Khiết rất bình thường, hơn nữa mặt mũi lại còn xấu xí, ánh mắt rõ ràng có chút khinh thường.


Đương nhiên, giọng điệu cũng không tốt.


Hôm nay, nếu Tô Khiết tâm trạng tốt, nhất định sẽ cho cậu ba Nguyễn cơ hội ở cùng người đẹp, chỉ đáng tiếc, Tô Khiết hôm nay tâm trạng lại không tốt, hơn nữa còn là cậu ba Nguyễn chọc cô.


Cho nên…


Tô Khiết ngồi ở vị trí bên trong, cậu ba Nguyễn ngồi ngoài cô, mỹ nhân yêu kiều lúc này tranh thủ lúc nói chuyện với Tô Khiết, ra sức quyến rũ cậu ba Nguyễn.


Tô Khiết ngước mắt, nhìn người phụ nữ đang đứng cạnh Nguyễn Hạo Thần, thân thể người phụ nữ cố ý không chút dấu vết dựa sát vào người Nguyễn Hạo Thần, đã dán bộ ngực căng đầy phía trước cô ta tới trước mắt cậu ba Nguyễn rồi.


Lúc này, mắt cậu ba Nguyễn không cần liếc ngang cũng có thể chiêm ngưỡng toàn bộ cảnh xuân.


Mắt Tô Khiết liếc qua mỹ nhân yêu kiều, ừ, không tệ, rất xinh đẹp, vóc dáng cũng chuẩn, tuyệt đối là loại phụ nữ đàn ông nhìn một cái thì có thể sinh ra kích động nào đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK