Nhưng mà ai cũng biết cậu ba Nguyễn là một bá chủ kinh doanh không ai có thể bì được trên thương trường, tác phẩm có thể làm cho anh vừa mắt, nhất định phải vô cùng vô cùng xuất sắc.
Tuy nhiên, theo cách này thì hầu hết các công ty trang sức từ lớn đến nhỏ đều cảm thấy mình cũng có cơ hội, chỉ cần có thể đưa ra tác phẩm tốt là được.
Hoạt động này của Tập đoàn Nguyễn thị rõ ràng không làm theo lẽ thường, chẳng may đĩa bánh này đúng lúc rơi vào đầu mình thì sao?
Thông báo của Tập đoàn Nguyễn thị vừa xuất hiện, đã dấy lên một làn sóng dữ dội trong ngành và toàn bộ ngành công nghiệp trang sức đều sôi trào.
Ban đầu, rất nhiều công ty nhỏ đều hơi lo lắng, vốn nghĩ đến xem cảnh tượng náo nhiệt thôi.
Nhưng thấy nhân viên của Tập đoàn Nguyễn thị đối xử với họ như nhau, thái độ đối với những công ty nhỏ kia đều nhiệt tình khách sáo, cho nên bất cứ ai thuộc lĩnh vực chế tác và kinh doanh trang sức đều thi nhau đến Tập đoàn Nguyễn thị đăng kí.
Nếu thử thì có thể sẽ có cơ hội, nhưng nếu không thử thì chắc chắn sẽ không bao giờ có cơ hội.
Trong phút chốc, các phương tiện thông tin đại chúng của thành phố A đều đưa tin về chuyện này. Dĩ nhiên, điều mọi người mong đợi nhất chính là người giành được thắng lợi cuối cùng.
Tất nhiên là cũng có rất nhiều dự đoán khác nhau về kết quả.
Vào khoảng bốn giờ chiều, cô Kiều Thiên Lý của nhà họ Kiều ‘bị’ các phóng viên vây quanh và phỏng vấn tại phòng làm việc của cô ta.
“Cô Kiều, nghe nói trước đây cậu ba Nguyễn Tổng Giám đốc của Tập đoàn Nguyễn thị đề nghị đầu tư vào trang sức Kiều thị, đây có phải sự thực không?” Một phóng viên đứng ra trước mặt Kiều Thiên Lý, đưa mic ra trước mặt cô.
Kiều Thiên Lý nhìn về phía vị phóng viên kia, khẽ cười: “Anh Tầm Chiêu có đề cập đến chuyện này, nhưng mà tôi muốn dùng thực lực cạnh tranh để trở thành người giành được chiến thắng cuối cùng…”
Lời nói của cô ta rất khôn khéo, cô ta thừa nhận chuyện này trước, sau đó lại nói thêm câu tiếp theo, ngược lại càng làm cho mọi người suy nghĩ nhiều hơn.
“Cậu ba Nguyễn đã quyết định muốn đầu tư vào Kiều thị, vì sao lại muốn công khai tổ chức hoạt động lần này vậy?” Phóng viên tiếp tục hỏi thêm một câu.
“Cái này tôi cũng không rõ, đây là quyết định của Tập đoàn Nguyễn thị, điều tôi cần phải làm là cố gắng hết sức để thực hiện.” Vẻ mặt Kiều Thiên Lý vẫn luôn tươi cười và trả lời rất khôn khéo.
“Ai cũng biết cô Kiều là một thiên tài thiết kế, cho nên cuộc thi lần này chắc chắn cô Kiều sẽ là người giành chiến thắng.” Một vị phóng viên khác nhanh chóng nói to một câu.
“Đúng, cô Kiều thiết kế tài hoa là chuyện mà ai cũng biết, hoạt động lần này của Tập đoàn Nguyễn thị chắc chắn tài năng của cô Kiều sẽ áp đảo mọi người, một lần đoạt giải quán quân, với trình độ thiết kế của cô Kiều thì sợ là không ai có thể đánh bại được cô.” Đã có người bắt đầu trực tiếp thổi phồng.
“Mọi người đừng nói lung tung, núi cao còn có núi cao hơn…” Vẻ mặt Kiều Thiên Lý khiêm tốn cười nhẹ.
“Cô Kiều không cần quá khiêm nhường, cô Kiều là sinh viên giỏi trường Đại học R của nước M. Trường Đại học R ở nước M là một trong những ngôi trường tốt nhất trên thế giới, đó không phải là nơi ai muốn vào học cũng được, sinh viên của trường ai cũng vô cùng xuất sắc.” Có một phóng viên không đợi Kiều Thiên Lý nói xong đã nhanh chóng nói tiếp một câu.
“Đúng, đúng, hình như cô Kiều là nữ sinh duy nhất của thành phố A thi đỗ Đại học R.” Phóng viên vừa mới thổi phồng Kiều Thiên Lý lại nói tiếp một câu.
“Không phải, mọi người nhầm rồi, thật ra còn có một người, cũng là một vị thiên kim tiểu thư, mà người này cũng học thiết kế.” Một phóng viên đứng bên cạnh Kiều Thiên Lý vẫn luôn không nói gì đột nhiên nói một câu.
Chương 199
“Là ai? Còn có ai?” Hầu như tất cả mọi người ở đây đều nhìn về phía người phóng viên kia.
Vẻ mặt Kiều Thiên Lý vẫn luôn tươi cười. Một nụ cười rất tự nhiên, rất khéo léo, không nhìn thấy bất cứ sự khác thường nào trên khuôn mặt cô ta.
Người phóng viên kia ngước mắt nhìn một vòng, sau đó chậm rãi nói từng chữ: “Chính là Tô Khiết, cô cả nhà họ Tô.”
“Cái gì? Cô cả nhà họ Tô? Cô cả nhà họ Tô kia không phải bị thiểu năng từ nhỏ sao? Cô ta mà cũng có thể vào được trường Đại học R, hơn nữa còn học thiết kế?”
“Nghe nói cô cả nhà họ Tô học cấp ba mất năm năm, nghe nói cô ta thi đại học tổng điểm là hai chữ số, vậy cô làm sao vào nổi Đại học R?”
“Không phải là cô cả nhà họ Tô đã khỏi bệnh à?”
“Coi như khỏi bệnh rồi thì cùng lắm là không ngu ngốc giống trước đây thôi, không có khả năng trở nên thông minh được, cô ta thật sự học thiết kế tại Đại học R sao?”
Mọi người kinh ngạc rối rít, dĩ nhiên phản ứng của tất cả mọi người đều là không tin, kiên quyết không tin.
“Là thật, chính xác trăm phần trăm, vốn dĩ tôi muốn viết một bài tin tức về cô Kiều, cho nên đặc biệt đến Đại học R thu thập tài liệu thì vô tình phát hiện chuyện này. Cô cả nhà họ Tô đã học đại học được năm năm.” Người phóng viên kia ra vẻ vô tội giải thích, giống như thật sự trong lúc vô tình phát hiện.
Anh ta cố ý dừng lại một chút, sau đó lại chậm rãi nói thêm: “Nhưng mà, cô cả nhà họ Tô vẫn chưa nhận được chứng nhận tốt nghiệp.”
“Lời này của anh là có ý gì? Vì sao cô ta học năm năm rồi mà vẫn chưa nhận được chứng nhận tốt nghiệp?”
“Nguyên nhân giống như lúc cô cả nhà họ Tô học cấp ba.” Khóe môi người phóng viên kia hơi giật, nhẹ nhàng lắc đầu.
Mặc dù anh ta không nói thẳng ra, nhưng mà ý nghĩa trong lời nói này mọi người ở đây đều có thể hiểu được.
Giờ phút này Tô Khiết đang ở trên mạng, vừa đúng lúc thấy cuộc phỏng vấn trực tiếp, khóe môi của cô từng chút từng chút chậm rãi cong lên. Trong nháy mắy cô có thể nhận ra tất cả mọi thứ đều là do Kiều Thiên Lý sắp xếp, chắc chắn những lời kia là do Kiều Thiên Lý đã dặn dò phóng viên trước.
Kiều Thiên Lý thật sự vẫn chưa dừng lại!!
Tô Khiết tự nhiên hiểu ý định của Kiêu Thiên Lý, cố gắng hết sức phô trương tâng bốc bản thân cô ta, sau đó coi thường cô.
Nếu như vậy, ông cụ và bà cụ Nguyễn sẽ càng hài lòng với Kiều Thiên Lý hơn, mà Tô Khiết sẽ ngày càng bất mãn và ghê tởm cô hơn.
Phát sóng trực tiếp vẫn tiếp tục.
“Phù … Người ta đều nói căn bệnh của cô Tô đã được chữa khỏi, bây giờ xem ra không khác nhiều so với trước đây, cũng không có tiến bộ gì đáng kể.”
“Lẽ nào cô Tô này không biết cô ta có bao nhiêu năng lực sao? Cô ta vậy mà lại dám vào đại học R? Hơn nữa còn cũng học thiết kế giống như cô Kiều, đúng là người không biết tự lượng sức mình.”
“Người giống như cô ta mà còn học thiết kế. Cô ta thậm chí còn không hiểu thiết kế là cái gì.”
“Mấy người nói xem nếu bảo cô Tô này đi thiết kế trang sức, cô ta sẽ thiết kế thành cái gì?”
“Khẳng định có thể khiến cô phải mù mắt.”
‘Hahaha…’
Lúc phát sóng trực tiếp, mọi người đều chê cười thành tiếng.
Chương 200
Kiều Thiên Lý không biết từ lúc nào đã lặng lẽ lùi về phía sau. Từ đầu đến cuối cô ta không nói gì nhiều, và không bình luận gì về chuyện của Tô Khiết. Cô ta tách ra rất sạch sẽ, hoàn toàn là dáng vẻ không quan tâm.
Tuy nhiên, so sánh này trước sau đều bộc lộ tài năng của cô ta ra và làm nổi bật sự “không có gì tốt” của Tô Khiết. Không thể không nói rằng tâm tư của Kiều Thiên Lý khá lợi hại.
“Đúng rồi, lần này nhà họ Tô sẽ tham gia vào sự kiện của nhà họ Nguyễn chứ?” Một phóng viên đột nhiên hỏi một câu như vậy.
“Nhà họ Tô tham gia? Bảo cô cả nhà họ Tô thiết kế sao? Vậy thì thật sự khiến người ta cười rớt cả răng mất”
“Cô cả nhà họ Tô đối chọi với cô Kiều mới là trò cười lớn nhất trên đời phải không? Đoán chừng chỉ một giây đã bị cô Kiều nghiền nát thành cặn bã.”
“Cô ta vốn dĩ chính là cặn bã.”
Thông qua máy tính, Tô Khiết lắng nghe những lời chế giễu của mọi người tại hiện trường, khóe môi cô nhếch lên với độ cong dường như sâu hơn vài phần.
Nếu như vậy thật sự là tốt phải không?
Đúng lúc này, điện thoại của cô đột nhiên reo lên, Tô Khiết khẽ nhíu mày khi nhìn thấy tên người gọi hiển thị trên đó.
“Khiết Khiết, cô đã xem tin tức mới chưa?” Giọng nói của Mộ Dung Tri truyền tới ngay khi điện thoại được kết nối.
“Tôi đang xem.” Tô Khiết xem chương trình phát sóng trực tiếp, nghe mấy lời đó rất bình tĩnh thong thả. Dường như người mà người ta đang nghị luận chế giễu không phải là cô.
“Cô không định làm gì à?” Mộ Dung Tri ở đầu bên kia của điện thoại im lặng một lúc, giọng anh ta khẽ trầm xuống.
Chuyện xảy ra năm đó là sai lầm của anh ta. Lúc đó, Khiết Khiết vừa mới sinh em bé được chưa lâu, lại là thời kỳ nhạy cảm nhất, vì vậy lúc đó họ đã không truy cứu chuyện đó.
Bốn năm vừa qua, Kiều Thiên Lý đã lợi dụng thiết kế của Khiết Khiết để liên tục tung ra các sản phẩm mới cho nhà họ Kiều, còn không ngừng tham gia các cuộc thi. Trong khoảng thời gian bốn năm, Kiêu Thiên Lý đã lợi dụng tâm huyết của Khiết Khiết để nổi tiếng khắp thế giới.
Vậy mà bây giờ, Kiều Thiên Lý lại còn nói xấu Khiết Khiết như thế?
Ngày này bốn năm sau, ngay cả Khiết Khiết không muốn truy cứu, anh ta cũng sẽ tuyệt đối không ngồi yên không quan tâm.
“Làm cái gì cơ?” Đôi môi của Tô Khiết khẽ nhếch lên, những lời nói đó thậm chí còn bình tĩnh thong dong hơn.
“…” Mộ Dung Tri sững sờ, khóe môi khẽ nhếch lên: “Khiết Khiết, có phải cô đã có kế hoạch gì rồi phải không?”
Anh ta đã quen biết cô từ nhỏ vì vậy nên vẫn khá hiểu cô. Nghe giọng điệu của cô, rõ ràng là cô đã có kế hoạch.
“Không có, anh có kế hoạch gì không? Nói cho tôi biết đi.” Tô Khiết khẽ mỉm cười, lời nói nghe có vẻ rất ngây thơ.
“Thôi nào, cô sẽ không có cách gì sao? Chỉ cần cô cả nhà họ Tô ra tay, thì lần đó đối thủ sẽ bị giết chết đến không còn một mảnh áo giáp, vĩnh viễn không thể hồi sinh!” Mộ Dung Tri quá rõ khả năng của cô, phương châm sống của anh ta là trêu chọc đến ai thì trêu chọc chứ không thể trêu chọc vào Tô Khiết.
Chương 201
“Tôi đã luôn tự hỏi tại sao Nguyễn Hạo Thần lại muốn cưới tôi?” Tô Khiết khẽ cau mày. Thực sự đối phó với một Kiều Thiên Lý là một chuyện khá dễ dàng. Tuy nhiên, hiện tại cô rất thận trọng với Nguyễn Hạo Thần, có rất nhiều chuyện đều không dám làm.
“Vì vậy, cô luôn đề phòng Nguyễn Hạo Thần mọi lúc sao? Để ngăn chặn Nguyễn Hạo Thần, cô cứ để cho người phụ nữ không có liêm sỉ đó tiếp tục vênh váo đắc ý, tiếp tục bôi nhọ cô à?” Giọng điệu của Mộ Dung Tri dường như cao thêm vài phần.
Tô Khiết không biết mình đang nghĩ gì, một lúc lâu mà vẫn chưa nói gì.
“Khiết Khiết, nhà họ Tô nhà cô sẽ tham gia vào sự kiện lần này của nhà họ Nguyễn chứ?” Mộ Dung Tri ở đầu bên kia của điện thoại không nhịn được hỏi một câu.
“Tôi không biết, anh biết là tôi từ trước đến nay chưa bao giờ quan tâm đến chuyện nhà họ Tô mà.” Đôi môi của Tô Khiết hơi mím lại. Mặc dù cô đã quay về nhà họ Tô, cô chưa bao giờ có một chút tâm tư nào với tài sản của nhà họ Tô. Cô cũng không có định quan tâm đến vấn đề này.
“Tôi biết, cô không tham lam tiền của nhà họ Tô, nhưng theo tôi biết, tình hình trong nhà họ Tô gần đây rất không tốt. Chỉ trong một tuần ngắn ngủi này, Thanh Duy đã lấy đi rất nhiều nhà thiết kế của nhà họ Tô. Hiện tại nhà họ Tô hầu như không có mấy nhà thiết kế có tác dụng. Hơn nữa, trong tuần này, Thanh Duy đã chặt đứt một số thương vụ hợp tác quan trọng của nhà họ Tô. Tình hình hiện tại của nhà họ Tô có thể nói là khó khăn chồng chất, chỉ một sơ suất nhỏ là thể bị hủy hoại hoàn toàn.” Là người thừa kế duy nhất của Ngụy Khang, Mộ Dung Tri vẫn hiểu biết chuyện kinh doanh, chưa kể đó lại là chuyện của Tô Khiết.
Tay Tô Khiết đang cầm điện thoại hơi cứng lại, đôi mắt cô khẽ trầm xuống.
Cô biết rằng anh ta sẽ trả thù nhà họ Tô, nhưng cô thật không ngờ anh ta sẽ tuyệt tình như vậy, lôi kéo các nhà thiết kế của nhà họ Tô, ngăn chặn các đối tác của nhà họ Tô, anh ta làm như vậy là đang cố gắng diệt sạch cả nhà họ Tô sao?
Năm đó, cô và anh ta đã từng…
“Khiết Khiết, cô đang nghĩ gì vậy? Tại sao không nói gì?” Ở đầu bên kia điện thoại, Mộ Dung Tri không nghe thấy giọng nói của cô, hơi lo lắng.
“Không có gì.” Tô Khiết lấy lại tinh thần, nhưng biểu cảm trong ánh mắt cô lại phức tạp hơn một chút.
“Tôi nghe nói rằng tình hình sức khỏe gần đây của ông cụ Tô không được tốt lắm, Khiết Khiết, nếu bây giờ cô không quan tâm đến tình hình của nhà họ Tô, chỉ sợ nhà họ Tô sẽ không chống đỡ được bao lâu.” Lúc Mộ Dung Tri nói những lời này, trong giọng nói mang theo một chút âm u.
Lúc Tô Khiết nghe thấy sức khỏe ông cụ Tô không được tốt, đôi mắt cô nhanh chóng lóe lên: “Anh nói sức khỏe ông nội tôi không tốt sao? Ông nội làm sao thế?”
“Tôi biết chuyện này cô chắc chắn sẽ không biết. Tôi đoán là ông cụ Tô nhất định sẽ giấu cô. Một thời gian trước đây, ông cụ Tô đã đến bệnh viện Bắc Thành để kiểm tra. Bệnh viện đó vừa hay lại là của nhà tôi. Bệnh tim của ông rất không tốt.
Không thể lại chịu thêm kích thích nữa.”
Khuôn mặt của Tô Khiết trở nên nghiêm túc hơn, Mộ Dung Tri nói như vậy thì tình hình của ông có lẽ rất không lạc quan.
“Cũng chính là trong khoảng thời gian ông cụ Tô rời Thành phố A, Thanh Duy không ngừng liên tục ra tay hành động khiến tình hình của ông cụ Tô trở nên tồi tệ hơn.” Mộ Dung Tri hiển nhiên hiểu rất rõ chuyện này.
Tuy nhiên, Mộ Dung Tri không thể lý giải được cách làm của Thanh Duy: “Cô nói xem Bùi Dật Duy có ý gì? Tại sao anh ta lại nhắm vào nhà họ Tô, anh ta làm như vậy rõ ràng là đối đầu gay gắt, đối với nhà họ Tô hay đối với mấy người anh ta đều không có được lợi ích gì, rốt cuộc anh ta vì sao phải làm như vậy…
Mộ Dung Tri đột nhiên dừng lời, anh âm thầm thở dài, đột nhiên nghĩ đến một chuyện: “Khiết Khiết, tên công ty Bùi Dật Duy là Thanh Duy. Thanh này là Thanh nào, cô có quan hệ như thế nào với Bùi Dật Duy?”
Mắt của Tô Khiết sáng lên, rõ ràng tay nắm điện thoại rất chặt, cô vân cũng không trả lời.
Chương 202
“Khiết Khiết, hai người quen nhau à? Anh đối xử với Tô thị như vậy là vì tôi? Chuyện gì vậy…” Mộ Dung Tri không nghe câu trả lời của Tô Khiết. Anh biết chắc mình đã đoán đúng, Khiết Khiết quen Bùi Dật Duy.
Hơn nữa không chỉ là quen biết, e rằng…
“Chuyện này, tôi không muốn nhắc tới nữa” Tô Khiết lên tiếng, ngắt lời Mộ Dung Tri.
Chuyện giữa cô và Bùi Dật Duy không có nhiều người biết. Chuyện đã xảy ra sáu năm trước, quá khứ đã là quá khứ, cô không muốn nhắc lại.
Đương nhiên, Bùi Dật Duy đối xử với Tô thị như vậy không phải vì cô. Điều này Tô Khiết cũng chưa giải thích với Mộ Dung Tri.
Có một số chuyện một câu hai câu nói cũng không thể giải thích rõ ràng.
Trên điện thoại Mộ Dung Tri hít một hơi, anh phát hiện một bí mật kinh thiên động địa như thế? Khiết Khiết nhà anh và Bùi Dật Duy suy cho cùng có quan hệ như thế nào?
Anh đột nhiên cảm thấy chuyện này trở nên thật phức tạp. Đầu óc anh lúc này trở nên không đủ nhanh nhạy để phân tích.
“Tô thị kia bây giờ có quản chuyện này hay không? Em có biết lần này là một cơ hội cho Tô thị không. Có Nguyễn thị đầu tư cho Tô thị, Thanh Duy còn muốn đối phó với Tô thị thì phải cân nhắc kĩ một chút. Khiết Khiết, em lựa chọn thế nào?” Lúc Mộ Dung Tri nói những lời này, giọng nói có chút gì đó hưng phấn. Anh vốn chỉ muốn ép Kiêu Thiên Lý vì Tô Khiết, muốn cho Kiều Thiên Lý một trận.
Bây giờ xem ra, khả năng sẽ còn có một vở kịch lớn khác!!
Anh cảm thấy, bất kể thế nào, anh nhất định phải làm cho nhà Khiết Khiết nhà anh quản việc này. Chỉ có như vậy, vở kịch này mới có thể càng trở nên đặc sắc. Đến lúc đó cũng có thể nhìn ra Nguyễn Hạo Thần có thái độ như thế nào với Khiết Khiết nhà anh?
“Tô thị bây giờ không có nhà thiết kế, anh đến Tô thị làm nhà thiết kế sao?” Tô Khiết dù không thể nghe ra sự hưng phấn trong giọng nói của anh nhưng cô tự biết anh nghĩ thế nào.
Nhưng là giờ ông đang bị bệnh, Tô thị lại như vậy, sao cô có thể mặc kệ được?
Chỉ là nếu muốn quản, cô phải quản như thế nào?
“Anh làm không được, anh phải về công ty rồi. Về công ty anh là Tổng Giám đốc Ngụy Khang . Anh làm nhà thiết kế Tô thị.
Điều này không hợp lí. Khiết Khiết, em làm gì phải bỏ gần tìm xa vậy. Bây giờ trình độ thiết kế của em hơn anh, tự em thiết kế là tốt nhất. Đến lúc đó nếu Nguyễn Hạo Thần vẫn không thấy đẹp, anh sẽ thay em xử hắn.” Mộ Dung Tri chính là muốn để cô phát triển hơn. Nên anh muốn cô thể hiện tài năng, vì vậy anh khẳng định sẽ không nhận việc này.
“Khiết Khiết, việc này anh khuyên em nên suy nghĩ thật kỹ. Với tính hình hiện tại của Tô thị thì cũng chèo chống không được bao lâu nữa. Em cũng biết Tô thị là tâm huyết cả đời của ông Tô, nếu Tô thị sụp đổ thì đây là một đòn đả kích lớn với ông Tô. Với tình trạng cơ thể hiện nay của ông Tô, em nghĩ ông ấy có thể chịu nổi sao?” Mộ Dung Tri hiểu rõ Tô Khiết, anh biết cô rất quan tâm đến ông Tô. Anh cũng biết cô rất hay mềm lòng với những gì mình quan tâm, để ý.
Vậy nên Mộ Dung Tri cố ý nói như vậy.
“Được rồi, anh còn có việc, anh cúp máy trước. Mộ Dung Tri nói xong, không đợi Tô Khiết trả lời, cúp điện thoại. Mộ Dung Tri vội vã cúp điện thoại như vậy, chính là vì không muốn cô nghĩ đến đẩy việc đó cho anh.
Nhiều năm như vậy, Khiết Khiết nhà anh bị chửi quá nhiều. Lần này, anh muốn Khiết Khiết nhà anh mở mày mở mặt……
Tô Khiết bị cúp máy như vậy, khóe môi có chút giật giật, Mộ Dung Tri được lắm!!
Chương 203
Tô Khiết vừa định cất điện thoại, thì lúc này, một cuộc điện thoại khác lại đến. Tô Khiết thấy là điện thoại nhà họ Tô, cô dường như không chút do dự, nhanh chóng nhấc máy.
“Khiết Khiết à, ông về rồi, cháu có thể về nhà một chuyến không? Ông có một số việc muốn nói.” Điện thoại là của ông cụ Tô, giọng nói của ông dịu dàng, từ bi, không nghe ra một chút gì bất thường.
“Vâng.” Tô Khiết nghĩ đến lúc trước Mộ Dung Tri nói đến tình trạng sức khoẻ của ông Tô, trả lời. Tô Khiết cúp điện thoại chuẩn bị đến nhà họ Tô.
Cùng lúc đó, màn phỏng vấn trực tiếp Kiêu Thiên Lý cũng đã kết thúc. Nhưng video phỏng vấn lại nhanh chóng được các
tạp chí lớn lan truyên.
“Tổng giám đốc, có một video, anh xem một chút.” Thư kí Lưu đến văn phòng Tổng giám đốc, câm điện thoại, kinh hãi run run đưa ra trước mặt tổng giám đốc.
Những phóng viên ca ngợi cô Kiêu này không sao, nhưng bọn họ sao lại phải chửi bới trào phúng phu nhân nhà anh?
Đúng là tìm đường chết mài!
“Cái gì?” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt, nhìn vê phía anh ta, cũng không xem video. Đối với những video vớ vẩn trên mạng, anh từ trước đến nay đều không hứng thú gì.
“Là liên quan tới mợ chủ.” Thư kí Lưu biết nhà thói quen của Tổng Giám đốc của mình. Nếu là các video khác, anh ta cũng không dám lấy ra cho Tổng Giám đốc xem. Thế nhưng là đây là video có liên quan đến phu nhân.
Nguyễn Hạo Thần sững sờ một chút, mắt hơi nheo nheo, sau đó nhanh chóng cầm điện thoại của thư kí Lưu, nhanh chóng ấn mở video…
Tốc độ kia nhanh đến mức khiến thư kí Lưu kinh ngạc. Anh ta theo Tổng Giám đốc nhiêu năm như vậy, đây là lân đầu tiên thấyTổng Giám đốc gấp gáp làm một chuyện gì đó.
Nguyễn Hạo Thần ấn mở video, xem thấy các phóng viên chửi bới Tô Khiết, khi thấy đủ các thể loại trào phúng, đôi mắt anh trong nháy mắt lạnh như băng.
Thư kí Lưu đứng xa hơn hai mét, mà còn có cảm giác lạnh đến rùng mình.
“Tìm hiểu một chút mấy phóng viên là này là của bên nào. Ngày mai, tôi không muốn thấy mấy nhà truyền thông này nữa.” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt một chút, găn từng chữ từng lời nói như băng lạnh đến thấu xương.
“Vâng, tôi biết rôi” Thư kí Lưu bí thở một hơi dài. Anh ta biết những người kia đúng là tìm đường chết, dám chửi bới phu nhân nhà anh ta. Đúng là không muốn sống.
“Tô thị báo danh tham gia hoạt động lân này sao?” Thư kí Lưu vừa lúc muốn lúc rời đi, Nguyễn Hạo Thần lại đột nhiên hỏi.
“Vẫn chưa.” Thư kí Lưu dừng bước, cung kính quay vê phía tổng giám đốc: “Tôi nghe nói, nhà thiết kế của phu nhân đều bị các công ty khác đào đi, bây giờ nhà họ Tô căn bản không có nhà thiết kế để dùng. Không có nhà thiết kế thì chắc chắn không thể giao nộp một tác phẩm nào. Vậy nên……”
“Thanh Duy ” Nguyễn Hạo Thần nheo nheo mắt, đột nhiên lạnh lùng nói ra hai chữ.
“Đúng, là Thanh Duy . Mấy năm này Thanh Duy đối phó với Tô thị. Gần đây nhất lại liên tiếp ra ta. Tô thị gân đây không được khả quan lắm” Thư kí Lưu nhanh chóng phản ứng, tiếp lời càng nhanh.
“Nguyên nhân?” Nguyễn Hạo Thần toát ra hai chữ đơn giản không thể đơn giản hơn. Người bình thường rất khó hiểu.
Thư kí Lưu thật sự là một thư kí tài giỏi, thoáng cái đã hiểu được ý của Tổng Giám đốc nhà mình, hơn nữa anh ta cũng đã sớm có sự chuẩn bị đối với chuyện này.
Chương 204
“Tôi đã điều tra rồi, ba của Bùi Dật Duy và Tô Trung Dung có ân oán cá nhân, năm đó ba của Bùi Dật Duy mất là bởi vì Tô Trung Dung, nên Bùi Dật Duy là vì trả thù.” Giám đốc vừa hỏi, thư kí Lưu đã nhanh chóng trả lời.
Ở bên cạnh tổng giám đốc, mấy chuyện này phải thật khôn khéo!
“Báo thù?” Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần khẽ nheo lại, báo thù, nói thế này thì ngược lại đã thông suốt mọi chuyện, nhưng anh lại cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
“Thanh Duy, tên này từ đâu có?” Lúc Nguyễn Hạo Thần nói câu này, đôi mắt híp lại hiện lên vài tia cảm xúc khác thường.
Ở nhà họ Nguyễn hôm đó, lúc cô nghe thấy lời của ông cụ thì bàn tay đang nắm lấy cánh tay của anh bỗng siết chặt, khi đó ông cụ vừa đúng lúc nghe được tập đoàn Thanh Duy …
Thanh Duy? Thanh? Là chữ Thanh này sao?
“Tên?” Thư kí Lưu sửng sốt, chẳng qua chỉ ngạc nhiên một giây, sau đó anh ta lập tức hiểu rõ ý của Tổng Giám đốc nhà mình: “Chữ Thanh trong Thanh Duy giống với chữ Thanh trong tên của bà chủ, nhưng việc này cũng chỉ là trùng hợp.”
Chuyện này Tổng Giám đốc không nói, anh ta cũng thật sự không nghĩ đến, cho nên anh ta vẫn chưa điều tra chuyện này, nhưng anh ta cảm thấy đây chỉ là trùng hợp.
Nhà họ Tô là kẻ thù của nhà họ Bùi, tên công ty của Bùi Dật Duy dùng tên của cô hai nhà họ Tô? Đây hoàn toàn không có khả năng.
“Chỉ là trùng hợp?” Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên chuyển hướng về phía thư kí Lưu, sự lạnh lẽo trong đôi mắt đó bắn thẳng về phía của thư kí Lưu.
“Tôi lập tức đi điều tra ngay.” Tim của Thư kí Lưu đập thình thịch như muốn ngừng thở, tuy anh ta cảm thấy không có khả năng, nhưng Tổng Giám đốc lại nghi ngờ, cho nên chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng.
“Tổng giám đốc, Tô thị hiện giờ ngay cả một nhà thiết kế cũng không có, hoạt động lần này, có khả năng sẽ không tham gia” Thư kí Lưu nghĩ một chút, vẫn nhịn không được mà muốn nói thêm một câu. Thái độ này của tổng giám đốc, nếu như Tô thị không tham gia, vậy thì hoạt động lần này có lẽ cũng không cần phải tổ chức nữa.
Cho nên, thư kí Lưu cảm thấy, chuyện này cần phải hỏi rõ.
“Đợi xem xem.” Nguyễn Hạo Thần khẽ nhíu mày, anh ngược lại không ngờ tình hình hiện tại của Tô thị lại gay go như vậy,
anh muốn thông qua chuyện này để thử dò xét Tô Khiết, những thành tích của Tô Khiết ở trường, anh cũng đã sớm biết, hơn nữa bốn năm nay, cô cũng không có bất kì một tác phẩm thiết kế nào.
Vốn dĩ anh đã nghi ngờ, cô học thiết kế chỉ là để ngụy trang.
Cho nên, anh thật sự không xác định được rốt cuộc cô có hiểu thiết kế hay không.
Nếu như anh quá ép buộc thì sẽ hoàn toàn ngược lại?
“Phải.” Thư kí Lưu càng thêm hiểu rõ ý của giám đốc, đợi xem xem? Đợi cái gì? Đương nhiên là đợi nhà họ Tô, nếu như đợi được nhà họ Tô tham gia thì hoạt động lần này sẽ tiếp tục tổ chức, nếu như Tô thị không tham gia, vậy hoạt động lân này sẽ…
Nói đến đây, Tổng Giám đốc chính là vì bà chủ.
Lúc này, ông cụ Nguyễn và vợ của ông cũng đã thấy được video phỏng vấn liên quan đến Kiêu Thiên Lý.
“Ông xem này, Tô Khiết này thật sự là quá mất thể diện.” Bà cụ Nguyễn vốn dĩ rất bất mãn với Tô Khiết nên khi nhìn thấy tin tức như vậy đương nhiên càng ghét Tô Khiết hơn.